Được tạo bởi Blogger.

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

Hỗn Loạn


Tuổi 25. Không quá trẻ cũng không quá già.
Một gia đình lớn nhỏ khó khăn để bước qua từng ngày
Một núi nợ khổng lồ ngày càng dồn dập
Làm việc. Làm việc...
Không người yêu

---
Sau  15h đồng hồ chiến đấu với công việc, nó mong được chạy nhanh về nhà, thèm ngả lưng một chút. Nhưng tới cổng thì thấy xe gã dựng hiên ngang trong ngõ.Cổng khóa chặt
Mấy tháng rồi, không có bóng dáng gã, yên ổn. Gã hôm nay lại xuất hiện, mệt mỏi trong nó càng gấp bội.
Nó lục tục mở cổng, nhưng trong nhà vọng ra tiếng gã "Em ở ngoài đó đợi anh chút đi Minh"
Tiếng con gái vọng ra "Mày cứ vào đi Minh"
-Minh! em ở ngoài đợi anh chút
Tiếng gã hét lên to hơn.
Nó mệt mõi dựng chống chân, ngồi thu lu dưới đất, muốn bật khóc một trận thiệt to. Chán cho cái kiểu sống của hai con người kia.
Chửi mắng nhau, chì chiết nhau, chia tay nhau rồi lại dắt nhau về phòng ôm nhau ngủ...
Mỗi khi nó ở nhà, đúng ngày cuối tuần gã lên thăm người yêu- con nhỏ trong phòng nó. Hai người giận nhau, cãi nhau, có khi còn đánh nhau, khóc lóc, ì èo... Nó mất một ngày bình yên hiếm hoi cho mình...

Cô là loại đàn bà lẳng lơ, mất nết!
Cô là loại đĩ điếm thối tha, tôi không ngờ đã nhìn lầm con người cô.
Cô sắp cưới tôi mà cô còn đi ngủ với thằng già khác, nó cho cô tiền chứ gì, cô chê tôi nghèo chứ gì?
 Những từ ngữ ngày càng thô tục tuông ra. Nó gục đầu trên gối mình, nhắm mắt lại thấy toàn đom đóm... Đi làm nghe khách hàng nhảm đã mệt, về nhà còn gặp cái cảnh này, sống sao nổi.
Nó ước gì mình phát điên thì hay. Sao nó phải chịu đựng cơ chứ!

Nó vừa nghĩ tới anh, thì anh gọi điện thoại.
-Em về chưa pé?
-Em đang ngồi trước nhà..
-Hư quá, lại cái giọng méo mó, sao thế? Chúng nó lại chửi nhau à?
-...
- Thôi, đi đâu đó đi, ngồi đó đợi biết đến khi nào em. Am phải ra ngoài rồi, nói chuyện pé sau nhé !
Nó vẫn áp điện thoại trên tai, lắng nghe tiếng tút tút lạnh lùng bên kia gác máy.
Nó nhìn vào nhà, gã hung hăng dắt xe ra khỏi cổng, rồ ga, chạy mất xác!
Nó lặng lẽ đi vào nhà, leo lên tầng trên, thả mình xuống tấm sàn gỗ mát lạnh. Thấy râm ran một nỗi nhớ nhà. Da diết đến tận xương tỉ.
Rồi gã quay lại, nói lời níu kéo, chúng nó lại quấn quýt nhau ở tần dưới. Nó ngủ thiếp đi và mơ thấy mình nhặt được cả núi tiền.
Có tiền, nó sẽ trả hết nợ, sẽ sửa lại nhà cho má, sẽ về thăm anh, sẽ không ăn những bữa mì tôm với rau muống triền miên nữa, sẽ dọn ra ở riêng...

*



 - Bép!
Nó giật mình bởi âm thanh đột ngột, sắc lẹm này. Chưa kịp hiểu ra gã lên tầng trên có chuyện chuyện gì thì gã bước xuống tầng dưới, tay cầm cái galaxy S3 mới cóng. Con nhỏ người yêu chạy theo, em gái nhỏ kia cũng vội vã chạy xuống. Riêng nó, nó vẫn chưa hoàn hồn vì cái bạt tai vừa rồi của gã.
Chưa bao giờ nó thấy gã mất kiềm chế đến mức hành động ngay trước mắt nó như thế. Bên dưới vọng lên những âm thanh la hét loạn xạ
- Cái điện thoại này là thằng chó già đó mua cho mày, tao đập cho nó nát!Mày là đồ lăng loàng!
-Anh trả tôi ! Trả đây, anh không có quyền.
- Anh Hưng trả cho chị em đi, có gì nói chuyện sau, anh đừng làm vậy.
- Con đĩ, mày phản bội tao, được rồi, tao đi, cho khuất mắt mày, mày là thứ khốn nạn, mày nói với tao sao? mày nói không còn liên lạc nữa mà giờ nó nhắn tin cho mày kiểu này à?
-Mày trả đây cho tao! Mày không có quyền, đưa điện thoại đây!
-Hứ! Mày là đồ trắc nết, mày ngủ với tao rồi ngủ với nó, mày đúng là khốn nạn. Mỗi lần mày làm tình với nó, nó cho mày bao nhiêu? Bao nhiêu hả con đĩ???
Tiếng la hét của ba người, trộn lẫn vào nhau, tiếng giằn co, tiếng đánh nhau, tiếng va đập vào tường.
Rồi nó nghe một tiếng hét
- Út! mang dao đem cất mau lên!
Nó vội vã chạy xuống, thấy ba người lăn lộn, giằn co trên sàn, cái dao thái bên cạnh. Nó xanh mặt là lớn
-Anh Hưng, trả điện thoại cho bạn em đi, có gì từ từ nói
Gã liếc mắt nhìn nó hằm hằm.
-Em biết gì mà từ từ, nó phản bội anh, nó đối xử với anh như vậy mà sao em không cho anh biết.Em còn giấu anh!
-Mày lên trên đi, chuyện của tao với ổng, tao tự giải quyết.
-Em đi lên đi, hôm nay anh phải giải quyết cái con thối tha này!
Rồi ba người lôi kéo, giành giựt.
Nó chạy lên tầng trên, ngồi tựa lưng vào tủ quần áo. Sợ hãi không khóc nổi thành lời.
Âm thanh bên dưới vẫn vang vọng:
- Lần đầu tao làm tình với mày, mày đã không còn. Mày cho thằng chó nào. Tao sẽ bỏ mày, tao sẽ nói cho gia đình mày biết, đồ hư hỏng!
-Mày làm gì mặc xác mày, mày trả điện thoại lại cho tao, mau lên!
Rồi gã gọi em trai gã đến đón, gã xách vali bước đi, con em gái nhỏ kia cầm dao phóng theo như điên dại
Tiếng Gã hét vào điện thoại:
- Tí, con Út nó đang xách dao ra, mày trốn đi!
-Tiếng con nhỏ la lên thất thanh : Út, đừng có làm bừa, nó không đáng với Út!
Nó vẫn co ro trên tầng trên, tay chân lạnh ngắt, tê cứng, trong nhà giờ chỉ im lặng, nhưng thật đáng sợ. Nó bật khóc!
Hai anh em, yêu hai chị em. Thằng em phụ con em, con chị thì phụ thằng anh, mọi thứ rối ben, chằn chịt.
Nghe đến cái tên Tí. là con em phát điên, nổi loạn!
Nó nhìn cái màn hình điện thoại. Là anh
Nó không dám nghe máy, nó không biết phải nói gì với anh. Nó quá sợ hãi
Gia đình nó nghèo khó, nhưng chưa bao giờ có tiếng to tiếng nhỏ, chưa bao giờ ba nặng lời với má lần nào, má cũng chưa bao giờ hạnh họe với ba...cả gia đình nó rộn rã tiếng cười hạnh phúc.
Nó chưa thấy người ta đối xử với nhau như vậy bao giờ, tại sao yêu thương nhau, lại chì chiết nhau đến mức như thế! Nó không hiểu...
Đêm nay, nó lại mơ thấy mình nhặt được cả mớ vàng, viên nhỏ, viên lớn... Có vàng, có tiền, nó sẽ thoát khỏi cái cảnh xấu xa này...


*

Nó lại vừa hay con nhỏ và gã đã làm hòa với nhau. Một nỗi lo khác lớn hơn hình thành trong nó.
Con nhỏ vừa được lão già kia mua cho cái laptop, đồng hồ, trang sức...
Rồi lần này, nó phải đi đâu, ở đâu???



21 nhận xét:

  1. Tuổi 25. Không quá trẻ cũng không quá già.
    Một gia đình lớn nhỏ khó khăn để bước qua từng ngày
    Một núi nợ khổng lồ ngày càng dồn dập
    Làm việc. Làm việc...
    Không người yêu

    Đập vào mắt MN câu chuyện này là dòng đầu tiên, sao mà giống quá, nghĩ đến lại thấy tủi thân kinh khủng.
    Còn phần thân truyện rối rắm quá, cũng là những mâu thuẫn thường xảy ra ở những căn gác trọ, tình yêu sao không thể dịu nhẹ một chút nhỉ, mà cứ chằng chịt như thế. MN chưa bao giờ hình dung ra những hình ảnh đó có khi nào xảy ra với mình, thật là chưa bao giờ có ý nghĩ đó đâu Miss. Chỉ mong tình yêu của mình nhẹ nhàng thôi, không gay gắt, lớn tiếng như thế. Đèo nhau trên chiếc xe cà tàng mà lại thấy hạnh phúc.
    Suy cho cùng thì tội nghiệp "nó" quá.
    Đêm ngủ ngon nhé Miss.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tình yêu có muôn mặt MN à, Nàng cũng như ta, cũng hiểu rõ nhưng có lẽ..Nàng còn "trẻ" hơn ta đấy. Ta đã quá già để cảm nhận tình yêu nó thế nào mất rồi NÀNG ạ.
      Chiếc xe đạp của nàng làm ta nhớ tới 1 đoạn tryện ngắn được dán ở nhà trọ cũ ta thuê ở Vũng Tàu.
      Hạnh phúc có đôi khi....
      Ôm nàng nhé. Mùa này lạnh quá! chúc nàng ngon giấc

      Xóa
  2. Thật là khổ thân cho “nó”. Suốt ngày tất bật với cv mà cũng ko có dc 1 góc bình yên nhỏ bé của riêng mình…

    Miss! Nếu mỗi câu chuyện nàng viết ra đều dựa trên những cái nhìn của nàng, thì có thể nói nàng có tầm nhìn sâu, rộng và bao quát về những ngóc ngách muôn mặt của cuộc sống, của tình cảm… Mà phải sâu sắc lắm và cũng va chạm lắm mới đúc rúc dc cho nàng cái vốn liếng phong phú đến thế. Về mặt này TD ko có dc vì hoàn cành và cuộc sống bó hẹp của mình. Đó cũng là 1 sự thua thiệt của ta

    Phải nói rằng truyện nàng viết rất thu hút Miss ạ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Miss luôn rất cảm ơn nàng vì đã khích lệ Miss rất nhiều, cho Miss rất nhiều can đảm để viết những câu chuyện trong tưởng tượng hay một phần nào đó, thêm chút cảm nhận của mình. Thật sự Miss cảm ơn Nàng sâu sắc lắm đấy.
      TD biết không? CS đúng là rất muôn màu, nhưng cái gì rõ ràng như trắng và đen lại rất dễ làm người ta đau lòng, nhưng kinh nghiệm là từ trả giá mà ra cả.
      Ta cũng như nàng, cũng chẳng rõ lắm về cuộc đời ngoài kia, lúc nào cũng thấy mình mù mờ lắm nàng ạ. Vẫn cứ tin và vẫn cứ bị thiên hạ lừa... hì hì
      Xin lỗi nàng và mọi người vì dạo này ta bận quá, chút thời gian cho mình cũng không có.
      Hẹn nàng nhé! đêm an lành nàng ạ :)

      Xóa
  3. Ui trùi!!!!!!!!! Sống như thế khác j địa ngục đâu??? Nếu là ta thì ta sẽ đi tìm 1 căn trọ khác rồi mỗi bữa chịu khó ...húp cháo rùa!!!!!! hehe
    Nàng Miss!!! là ta đùa chọc nàng cho vui thui, đừng có giận đó nhé chứ sự thiệt là nàng viết truyện hay òi, hem có gì để góp ý.

    Hây da!!! Nay ta lên dạo blog hem thấy nhà TD cũng buồn. Con gái thiệt là khó hiểu, khi muốn tạo blog thì năn nỉ ta thiết kế tùm lum, rùi còn chăm chút sửa sang hoài cũng ko vừa bụng. Đùng 1 cái nói xóa blog là xóa 1 cái rụp, ko tiếc thương gì. Đùng là con gái sáng nắng chiều mưa chịu hem có nổi!!!!!!!

    Nàng và cả DN cũng vậy, cũng từng đòi bỏ blog òi. Sao con gái lộn xộn thế nhỉ????

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ta lúc đó muốn ngưng viết một thời gian vì đang...thất bại trong mọi chuyện, không có hứng thú viết đó thôi. Chứ có thấy yên bình hay vui vẻ gì đâu Cu Chương. Nhưng ta đâu có ý định khóa hay đóng cửa luôn. Nhà của mình, hà cớ gì đóng cửa cho mốc mèo. he he..
      KuChương hết bệnh chưa đấy? Miss vẫn vui vì ku Chương vì nhiệm vụ làm cánh chim đưa thư mà vẫn còn ở lại trang Blog này.
      Hy vọng là cậu đừng có mất tích như TD nhé. Đau lòng lắm ...
      Vui nhé cậu

      Xóa
  4. Ahm, ta định qua còm bên nhà DN nhưng nàng ý khóa còm cái èn viết cho ảnh... của mềnh. Thì ra người ta đang đang HP nên ko cần ai góp ý đó muh... hehe
    Có phải con gái thường hay.. tự sướng như thế khi vui hay hem????
    và khi buồn thì .... tự kỷ??????
    Bó tay!!!!!!

    Trả lờiXóa
  5. Đọc bài này!
    lại muốn đọc tiếp những bài khác! ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lấu mới gặp. Nghe câu này mát dạ ghê.
      Thế Kan đã đọc được mấy bài rồi? hì hì
      Lần sau qua nhớ mang gà Tây Nguyên nhé

      Xóa
  6. chú ghé nhà MISS,đọc những mẫu chuyện đời và cả những dòng com của các cháu của chú...chào tất cả tại đây nhé ( MISS ,MN, THỤY DU, DN và cả NẮNG nửa..) rảnh lần lượt chú sẻ ghé từng nhà.thân mến chúc các cháu đêm an vui.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Con chào chú Hai nhé.
      Lâu quá con bận túi bụi. ngày nào cũng 10h khuya mới về tới nhà, sáng lại lặn lội tiếp. phờ phạt cả người. hihi
      Chú qua thăm thế này, con chưa qua được, thất lễ quá.
      Con cảm ơn chú vì chú luôn bên cạnh con và các bạn nhé :)
      Đêm ấm áo chú ạ

      Xóa
  7. Đọc truyện này mà thấy thương nhỏ lắm Miss. Đúng là lúc yêu nhau thì bao nhiêu lời ngọt ngào cũng nói được. Vậy mà lúc chia tay thì bao nhiêu từ xấu xa cũng mắng rủa nhau được. Haizzzz...

    Cafe nha nàng. :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu rồi không cf, Nàng mời ta cacao nha.
      Dạo này ra rối trí, chỉ thích uống trà sữa cacao. hình như đang hồi teen thì phải à :) he he

      Xóa
  8. Không hiểu là vì yêu nên người ta mới chịu để cho đối phương dùng dao cứa trăm ngàn vết lên tim hay là vì sao ?
    Thôi, ráng kiếm tiền ra ở riêng chứ giải quyết sao bi giờ .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. DN nghĩ Miss là cô nàng hạnh phúc đấy. DN cũng muốn có một người chị như Chấm .

      Xóa
    2. Mỗi người đều có HP riêng mình DN ạ, ta lắm lúc thèm là một người khác lắm đó. Cái gì không có ngta lại càng mong ước.
      Đêm an lành nàng nhé :)

      Xóa
  9. Ta thích bài này đó Miss. Nàng viết xung đột được đó! Hehe

    Trả lờiXóa
  10. Không bóng bẩy cầu kỳ về ngôn từ nhưng đó lại chính là cách phản ánh thực tế đời sống nhạy nhất, thật nhất, dù cho có thêm thắt đôi chút đi chăng nữa.
    25, làm được rất nhiều việc, đặc biệt là sẽ bước qua hết những gay gốc cuộc đời để nhìn lại mình đã trưởng thành.
    Mình thích cách viết này.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lâu chị ghé thăm lại cmt cho e cái bài cũ lắm này thật là bất ngờ ghê! :D
      CS dù thế nào cũng có rất nhiều điều mà ta lưu luyến , đúng không chị?
      Chúc c luôn vui và hp nhé

      Xóa