Được tạo bởi Blogger.

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2019

Sự Thật






Trên đường đi làm về thỉnh thoảng cô bắt gặp một người con trai chạy như gió theo chiều ngược lại, một người con trai có cái mũi cao, da ngăm đen, chăm chú chạy xe không hề để ý đến những chuyện xung quanh mình, dường như lúc nào cũng vội vã. Không hiểu sao ngay từ lần đầu nhìn thấy hình ảnh đó cô đã khắc sâu vào trong tâm trí . Mỗi lần nhìn thấy cô dừng xe lại nhìn theo với một sự tha thiết trong lòng.

Tình cờ người ấy lại chính là người mà cô hay liên lạc để hỗ trợ nhau trong công việc, người ấy lại có một giọng nói dễ thương và ấm áp.

Nhiều lần trò chuyện qua tin nhắn cô biết là người ta cũng quan tâm đến cô, cô chuyển về lúc nào, cô là bạn của ai trong công ty hay cô tạm ngưng công tác một thời gian để đi đâu... Mỗi câu chuyện trong quá khứ hay hiện tại đều được chia sẻ tự nhiên và nó giúp cô và người đó kéo gần khoảng cách.

Cô không biết là mình đã yêu tự khi nào.  Suốt một năm công tác cùng trung tâm, cùng nhau chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống, người đó dần trở thành người mà cô không thể thiếu trong cuộc đời mình.

Một đêm nọ, giữa trời Đông đầy gió lạnh, người nói thương cô và ôm cô thật chặt trong vòng tay. Trái tim cô vỡ òa những cảm xúc hạnh phúc.

- Anh xin lỗi vì anh đã có bạn gái.

Cô lặng người, nước mắt tự nhiên rơi xuống.

- Anh xin lỗi...

Cô trở về nhà với trăn trở và đau khổ.

Nhiều năm trước khi cô biết bạn trai mình đã phản bội mình để đi với người con gái khác, cô đã hoàn toàn mất lòng tin ở đàn ông và tình yêu. Cô hiểu cái cảm giác đó nó tuyệt vọng như thế nào.

Mười năm sau cô đã trở thành kiểu người mà cô từng ghét nhất, người chen chân vào cuộc tình của người khác!

Đêm đó cô khóc...

Cô hẹn anh ra công viên, mỉm cười với anh và nói với anh rằng hãy để mọi thứ như từ đầu, hãy cùng nhau vui vẻ như trước đây. Cô chúc anh hạnh phúc. Anh không nói gì, lặng lẽ hôn lên tóc cô, nắm chặt bàn tay cô, hôn lên đó và để cô tựa đầu vào ngực anh

- Anh xin lỗi... Vì đã thương em, vì đã nhớ em và mỗi ngày trước khi đi ngủ đều đọc đi đọc lại những tin nhắn mình nhắn cho nhau...

Cô mỉm cười để anh an lòng ra về với người con gái đó mà trái tim tan nát.

"Sao anh không giữ em lại, sao anh không tham lam thêm một chút, sao anh không hỏi em có yêu anh không? Sao anh không hỏi em có muốn rời xa không?..."

Hàng trăm câu hỏi trong đầu.

Mỗi đêm cô đều mơ thấy anh. Mỗi đêm cô đều chờ đợi. Cô đã mất 10 năm để tìm thấy một người mình muốn ở cạnh, mất 10 năm để trái tim yêu lại lần nữa, mất cả thanh xuân để có thể gặp người mà mình muốn yêu trọn đời.

Cuộc sống quả thật mệt mỏi và dài dòng, lê thê.

Ngày mai, nếu người ấy đi về nơi khác thì cô phải làm thế nào???
Còn rất nhiều điều cô muốn làm cùng anh, và còn cả một quãng đường dài cô muốn đi cùng anh... Vậy mà.

Trái tim của cô, đâu phải pha lê mà tan vỡ, đau đớn đến vậy.

Mình cùng nhau hạnh phúc không được sao anh?


Miss.

6 nhận xét:

  1. Vương Tình

    Chỉ có duyên không nợ
    Nên hai đứa bơ vơ
    Em cô đơn bến lở
    Anh gió bụi cát mờ
    Dang dở... Ôi! Dang dở...
    Vẫn biết... Lòng không nỡ
    Cứ ôm tình, ngẩn ngơ
    Để tình treo trong thơ...
    Để tình theo trong mơ...

    dovaden2010

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không duyên mà cũng không nợ luôn tiền bối ơi. Hihi

      Xóa
    2. Gặp nhau là có duyên!
      Xa nhau là không nợ!
      Cưới nhau là duyên nợ!

      Xóa
    3. Thà là đừng gặp ạ. Gặp rồi, đi rồi lại chất chứa những nỗi buồn.

      Xóa
  2. Ủa, Miss đổi tựa bài hồi nào nhỉ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, đổi lúc tiền bối bận đi ngao du các nhà khác. Hihi

      Xóa