skip to main |
skip to sidebar
Những khuôn mặt, những cái tên, những dòng kí ức cứ vùn vụt chạy qua như một đoạn phim tua nhanh....Đứng trên cao ngắm nhìn tuyệt diệu của tạo hóa ngay bên dưới chân kia , tự hỏi lòng mình có thanh thản hơn không, có yên bình hơn không, có từng hạnh phúc đến thế không?... Hét lên trong không gian những tiếng thét câm lặng tự sâu trong đáy lòng mình... Bao nhiêu lâu rồi cái cảm giác nhạt nhòa này hiện diện trong tim? Bao lâu rồi nước mắt chẳng thể chảy? Bao nhiêu lâu rồi ... cái lỗ hỏng trong cảm xúc lan rộng đến thế?Vẫn cứ nhắc mãi tên một người nhưng rồi cũng sẵn sàng từ bỏ người đó bất kể lúc nào, vẫn cứ yêu điên đại một mối tình rồi cũng lạnh nhạt quay lưng như chưa từng mở rộng trái tim mình...Vì Em thay đổi hay vì mọi thứ đã thay đổi, những lí do đã không còn hợp lý, những bào chữa đã không còn đủ thuyết phục... Những tiếng cười đùa cũng dần nhạt hẳn... như thứ nước lờ lợ gây cảm giác chẳng dễ chịu chút nào..Vì ai đã chẳng còn yêu hay là vì vốn chưa từng quan tâm đến.... sự im lặng mệt mỏi kéo dài... dài như vô tận. Rồi vang lên là âm thanh chấm dứt khô khốc mà chẳng một lời báo trước, làm đâu đó trong đầu tiếng chuông báo động lạnh lùng ngắt quãng khoảng trời êm dịu vốn mang...Thở một hơi dài đo đạt xem đâu nỗi nhớ, đâu là phiền muộn rồi tự bản thân mình cười mỉa mai mình " Còn ai để mà nhớ đâu ..."Bước xuống con dốc dài như chẳng có lối ra lại tự hỏi vu vơ rằng có ai đó có còn nhớ đến Em, ai đó có còn gọi tên Em... Lặng lẽ mây bay ngang trời, E quay lưng cố dấu cái mỉm cười cay đắng cho chính mình...Là do Em đã tự lựa chọn, là do Em đã bước đi con đường của riêng mình , là do Em đã từ bỏ... Thế thì cớ sao giờ đây lại mong mỏi có ai đó sẽ còn nhớ... còn mong mỏi có ai đó sẽ còn gọi tên Em...Phải chăng Em quá tham lam hay là Em đang tự huyễn hoặc cho mình một giấc mộng...Quay cuồng trong mời gọi của tiếng gió trên cao, đã từng êm ái lắm một vòng tay, đã có lúc ngọt ngào lắm những nụ hôn... Cũng đã từng bình yên lắm một bờ vai...Em đã quay về.... Có muộn quá rồi hay không...?
Gọi tên 4 mùa
Trả lờiXóaEM đúng lên gọi mưa vào hạ...
Xóatừng cơn mưa,từng cơn mưa,mưa lạnh, dưới chân ngà.
Em đứng lên mùa thu tàn tạ,hàng cây khô,cành bơ vơ,hàng cây đưa em đi về giọt nắng nhấp nhô...
EM đứng lên mùa đông nhạt nhòa
từng đêm mưa,từng đêm mưa,từng đêm mưa ,mưa lạnh từng ngón sương mù.
EM đứng lên mùa xuân vừa mở,
nụ xuân xanh,cành thênh thang,chim về vào ngày tuổi em trên cành bão bùng...
rồi mùa xuân kg về,
mùa thu cũng ra đi
mùa đông vời vợi
mùa hạ khói mây...
Bài thơ này có hồn và hay thật đó chú...
XóaNó là sự cô đơn, chờ đợi của một cô gái...
Xót đâu đó trong lòng chú nhỉ ?
Không ngờ qua đây, chú lại đọc được cái bài cũ này. Vui thật.
Chúc chú 1 tuần hp nhé