Cách đây vài năm tôi thường mơ thấy một người.
Một người con trai mà trong đời này tôi chưa từng gặp.
Nhưng trong mơ, tôi cảm nhận được anh và tôi yêu nhau thật nhiều.
Khoảng cách giữa các giấc mơ khá dài, và mỗi lần gặp nhau là ở một thời đại khác.
Có giấc mơ tôi gặp anh ở một lễ hội hay chợ gì đó, mọi người mặc trang phục màu sắc rực rỡ, rất đẹp. Từ xa nhìn thấy nhau, bọn tôi nhìn nhau cười hạnh phúc rồi cùng nắm tay nhau nói thứ ngôn ngữ của nước nào cũng chẳng rõ. Khi đó anh là một chàng Hoàng Tử.
Có lần tôi mơ thấy anh cùng nắm tay tôi đi ngoài phố, một thành phố không mấy hiện đại, chúng tôi bị một đàn chó rượt đuổi nhưng vẫn vui cười và vẫn nắm tay nhau không rời. Cho đến khi tôi và anh chạy đến nhà anh, đóng sầm cửa lại, bỏ lũ chó hung dữ bên ngoài rồi cùng nhau cười nắc nẻ.
Cũng có một lần tôi đến thăm nhà anh nhưng không phải là căn nhà khang trang như lần trước, mà là một mái nhà tranh, chúng tôi hẹn nhau ra một đồi, ngồi tựa vai nhau, nói với nhau những lời yêu thương, gắn kết.
Lần đó tôi và anh mặc đồ như phim cổ trang, màu trắng hoà với núi tuyết như màu của tan tóc.
Và lần tôi và anh cùng nhau đi thăm nhà một người quen. Đó là ngôi nhà biết bao nhiêu lần tôi mơ thấy khi ...tuyệt vọng nhất! Lần nào tôi cũng đến nhưng không có anh, chỉ có lần đó chúng tôi đi cùng nhau...
Cuối mỗi giấc mơ là anh đi đâu đó mà tôi không bao giờ tìm thấy...
Đến khi tôi hoang mang, đau đớn thì bừng tỉnh giấc. Tôi thấy mặt mình đầy nước mắt và trong lòng cào xé những vết đau nhức.
Như lần tôi tìm kiếm anh trên núi tuyết, khi tỉnh dậy tôi thấy đau đớn đến mức khóc thét lên giữa đêm...Tôi nhớ người con trai ấy đến điên đảo.
Đó là một gương mặt rất thanh tú, dáng anh gầy, cao và ánh mắt thật hiền dịu. Tôi vẫn nhớ rất rõ cái hôn trên trán anh tặng tôi trong giấc mơ năm nào...Tỉnh dậy thấy trái tim mình vẫn đong đầy hạnh phúc, nhớ nhung da diết.
Chưa bao giờ tôi kể giấc mơ này cho ai cả.
Và cách đây hơn một năm tôi thỉnh ý một vị Giảng Sư.
Người ấy bảo tôi đó là ký ức, không phải là mơ.
Dù là tôi đã quên, dù là trong kiếp này chúng tôi chưa hề tìm thấy nhau nhưng trong ký ức cũ chúng tôi đã yêu nhau, rất nhiều, nhưng chúng tôi chưa từng được bên nhau hạnh phúc mà giữa chúng tôi là sự chia cắt, là mất nhau vĩnh viễn, là mãi mãi ly biệt.
Chính sự đau khổ đó, chính vì cái bi thương đó mà chúng tôi lại gặp nhau ở kiếp khác, lại yêu nhau rồi lại ly biệt. Cái đau của kiếp này, đè lên cái đau của kiếp khác nên nó in hằn lên ký ức của tôi. Khi tôi tỉnh tôi chẳng biết gì cả nhưng khi tôi ngủ là rơi vào trạng thái vô thức, tiềm thức bắt đầu trở dậy và những ký ức khắc sâu vào tâm khảm bắt đầu trở về...
Đó là lý do sau mỗi giấc mơ tôi vẫn còn nhức nhối, vẫn đau đáu trong lòng, vẫn bi thương và nỗi nhớ về người con trai ấy không ngừng gào thét, cấu xé tâm can mình.
Vị ấy bảo tôi đừng nghĩ về những giấc mơ đó nữa. Vì khi nghĩ về điều gì đó quá nhiều nó sẽ chiêu cảm điều đó đến với ta.
Dù là quá khứ hay hiện tại hay cho dù sau này thì tôi và người con trai ấy mãi mãi chia lìa. Nên TỪ BỎ là cách tốt nhất cho tôi. Vì nếu trong đời này nếu gặp lại nhau, chúng tôi lại phải đối diện với sự mất nhau. Nỗi đau lại càng tăng lên và chúng tôi lại càng chìm vào ký ức cũ, bi thương cũ. Bằng chứng là sau mỗi giấc mơ , bi thương trong tôi càng nhiều, và cho đến cái đêm tôi khóc thét lên và gọi tên anh trong đêm thì nỗi đau, xót xa đã ngập ngụa và khó có thể xoá nhoà.
Từ khi thỉnh ý xong tôi đã ngưng nghĩ về anh và thôi cái ước ao sẽ gặp lại anh trong đời này. Vì tôi hèn nhát , tôi sợ rằng mình đã hết dũng khí, hết sức mạnh để đứng lên lần nữa nếu lại phải xa anh...
*
Nhưng tôi đang sợ là mình đã tìm thấy anh.
Dạo thời gian gần đây tôi không hiểu sao mình thấy nhớ da diết một người.
Cảm giác ngày một nhiều hơn, bất lực hơn vì không có cách nào để từ bỏ.
Tôi nghĩ là anh hiểu nhưng anh im lặng.
Tôi nghĩ là anh thông minh đủ để hiểu anh đặc biệt thế nào trong lòng tôi nhưng anh đã im lặng.
Tôi không muốn gán anh vào những giấc mơ kia
Tôi không bao giờ muốn.
Nhưng cái cảm giác bây giờ anh cho tôi cũng chẳng khác gì cái cảm giác mà người con trai trong mơ kia để lại.
Tìm Kiếm. Chờ Đợi. Trống Rỗng. Bất Lực. Da Diết. Và Mất Mát.
Ừ thì tôi là đứa dở hơi, đi tin vào giấc mơ...
* Cuộc sống của anh bây giờ không có chỗ dành cho tôi.
Và tôi thì lại là mình của những giấc mơ...
Và cuộc đời này, vẫn sẽ lại tìm kiếm và chờ đợi.
Nỗi đau. Đừng kéo dài nữa.
Miss.
Có lẽ có những ký ức như nàng nói vậy đó. Tớ cũng đã từng có những giấc mơ về một người, được lặp đi lặp lại. Giờ thì hết rồi, ko còn mơ nữa. Có lẽ vậy cũng tốt.
Trả lờiXóaKý ức vui hay buồn đều đáng trân trọng cả :)
XóaNàng Miss!!! Người trong mộng của nàng có phải là ta hem??? nếu phải thì nói 1 tiếng ta bay về liền. kakaka
Trả lờiXóaBay về đi rồi hãy nói đúng sai. He he
Xóa