Được tạo bởi Blogger.

Thứ Ba, 14 tháng 6, 2016

Triệu Hoàng





Cảm ơn ai đó đã chụp cho ta bức ảnh này. 



Nàng : Anh Hoàng có liên lạc với Nàng hả?

Ta : Không.

Nàng : Thế sao gần đây Nàng lạ quá!

Ta : Có một vài chuyện, làm ta thấy không được khoẻ.

Nàng : Ta thiết nghĩ là do họ xây dựng hình ảnh anh quá đẹp và Nàng cũng khắc hoạ hình ảnh anh quá ảo dịu.  Nàng đừng tưởng tượng ra anh là Nam Thần, hay Hoàng Tử này nọ.

Ta : Ta đâu có hy vọng anh là Hoàng Tử.

Nàng :  Biết đâu đấy ngoài kia, anh cũng có những tật xấu như bao nhiêu người đàn ông tầm thường khác.

Ta : Nàng từng hỏi ta , khi chúng ta gặp nhau, chơi với nhau ta có thất vọng về Nàng không ? Có vỡ mộng không? Nàng có khác xa với trên thế giới ảo không?

Nàng : Nàng đã trả lời ta là " Làm người thì thứ cần nhất là BAO DUNG, không ai là hoàn hảo."

Ta : Đúng vậy, nếu ai đó không như mong muốn của mình, đâu có nghĩa là họ không hoàn hảo, mỗi người một cá tính, ta đâu thể ép họ sống theo cách mà ta muốn.

Nàng : Vậy là nếu anh ấy không như Nàng tưởng tượng , tật xấu đầy mình, Nàng vẫn không....vỡ mộng.

Ta : Ta vốn không tưởng tượng ra anh thế này hay thế khác. Anh vốn có nụ cười rất thân thuộc, ấm áp.

Nàng : Nàng thích anh vì anh đẹp trai à?

Ta : Người đẹp ta gặp không ít, anh không thuộc loại đẹp trai.

Nàng : Ta nghĩ nếu Nàng không quên được thì hãy nói cho anh ấy biết !

Ta : Nói gì cơ?

Nàng : Thì ít nhất Nàng hãy cho chính Nàng 1 cơ hội, nếu Nàng không nói ra, anh ấy chắc chắn không biết.

Ta : Anh sẽ nghĩ ta điên !

Nàng : Nàng biết không Miss, người ấy của ta cũng là gặp từ trên mạng mà ra, bọn ta đã có những năm tháng bên nhau hạnh phúc . Ta nghĩ gặp ở đâu không quan trọng, quan trọng nó là tiền đề cho việc gặp nhau trực tiếp và tìm hiểu lâu dài.

Ta : Những người bên cạnh anh sẽ nghĩ gì?

Nàng : Nghĩ gì ? Hạnh phúc của anh thì anh tự lựa chọn chứ, nếu anh vì những suy nghĩ của người xung quanh mà mất định hướng thì quả đúng anh tầm thường, Nàng tiếc gì mà không vứt đi.

Ta : Nhưng người anh yêu là người khác.

Nàng : Cô gái ấy hả? Xem ra anh ấy có gout đấy chứ, có mắt nhìn, yêu một cô gái xinh đẹp, giàu có, tài giỏi , dịu dàng. Hoàn hảo quá còn gì.

Ta : Thế giới của chúng ta khác với thế giới của họ.

Nàng : Đúng vậy ! Nàng cũng đừng nghĩ ngợi nhiều, dạo này gầy quá, xanh xao quá, nhớ lần trước ngoài Cảng, nàng làm ta bấn loạn luôn , lúc đó Nàng mà ngã xuống chắc ta chết, xe thì không biết chạy, sức cũng không đỡ nỗi Nàng. Chắc đứng đó....khóc!

Ta: Ta chưa xỉu mà, cũng biết lựa chỗ lắm mà, hi

Nàng : Nàng đó, tâm trạng thoải mái hơn chưa? Quên anh được chưa?

Ta: Không quên thì phải làm gì?

Nàng : Thôi thì Nàng nói với anh đại đi. Không được thì đỡ phải mơ mộng.

Ta : Ta không đủ bình yên cho anh.

Nàng : Bình yên thì để làm gì? Tại sao anh ấy cần bình yên ? Nàng nghĩ đi đâu thế!

Ta : Vì cuộc đời ta giông gió, cuộc đời anh cũng thế, góp lại thành bão mất.

Nàng : Nàng lo lắm thứ quá ! Nếu vậy thì nghĩ chi nữa. Lo về nhà dưỡng bệnh biết chưa, mau khoẻ, nhìn Nàng ta xót quá, đi đâu Nàng cũng chở ta , xa ơi là xa, tội cho Nàng.

Ta: Nếu ta là đàn ông, phụ nữ sẽ được hạnh phúc.

Nàng : Phụ nữ nhiều lắm, Nàng làm sao mà lo hết?

Ta: Không làm cho tất cả phụ nữ trên thế giới hạnh phúc thì ít nhất cũng làm cho một người phụ nữ hạnh phúc!

Nàng : Không phải thằng đàn ông nào cũng nghĩ như Nàng.

Ta : Nhiều người đàn ông nghĩ như ta, vì không phải người phụ nữ nào cũng đau khổ.

Nàng : Nàng có quên anh Hoàng được không?

Ta : Nhớ hay quên thì có ý nghĩa gì?

Nàng : Đau khổ thì sinh ra bệnh tật, Nàng hanh hao hơi nhiều rồi đấy!

Ta : Nàng cũng thế, gầy hơn cả ta.

Nàng : Thế có quên không? Hay cứ ôm nó mà nhìn những người đàn ông khác hờ hững?

Ta : Đánh cho ta tỉnh dậy đi, chắc ta ngủ hơi lâu rồi!

Nàng : Thật không? Chịu buông bỏ rồi hả?

Ta : Từ đầu, vốn không phải của ta, buông hay bỏ đâu phải do ta.

Nàng : Nếu anh và cô gái ấy thành một cặp, Nàng không buồn phải không?

Ta : Chả biết nữa. Có liên quan gì đâu.

Nàng : Nghe có vẻ ...

Ta : Ta phải sống cuộc sống của mình thôi.

Nàng : Còn anh?

Ta : Anh vốn là ở đó, không phải ở nơi này.

Nàng : Lại màu mè .

Ta : Ừ, thì ta sẽ tìm Nàng, mượn áo Nàng lau nước mắt nước mũi một trận cho đã rồi thôi nghĩ nữa. Được chưa CÔ?

Nàng : Hy vọng vậy. Rồi Nàng sẽ gặp được người đàn ông xem Nàng như bảo bối, Nàng chắc chắn phải hạnh phúc , biết chưa?

Ta : Nàng phải hạnh phúc trước ta đấy !

Nàng : Tụi mình đều phải hạnh phúc !


Ps. Cảm ơn ai đó, dù sự thật luôn trần trụi nhưng dẫu sao vẫn dễ chấp nhận hơn là ảo ảnh.



Không có nhận xét nào: