Được tạo bởi Blogger.

Thứ Tư, 6 tháng 9, 2017

Má Tui Troll Tui



Cô Thư nói truyện tui gần đây buồn. Thôi thì tui viết cái vui vui cho cô đọc. Hihi :)


Em trai

Năm tui 18 tuổi má tui đuổi tui ra khỏi nhà, khỏi bầy gà chuyên làm bậy trước sân và khỏi cây ổi ngay ngõ nhỏ vào nhà. Má Tui thì không nói dõng dạc hay to tiếng như nhiều bà má khác, má tui hồi nào cũng nhỏ nhẹ thủ thỉ.
- Lên thành phố rồi không được chở ba chở bốn đi chơi thác suối nha mày, có làm sao tao vứt luôn xuống sông chứ không nuôi cơm đâu!
Tui gật gật. Nhớ cách đó 6 năm lúc má đuổi chị hai ra khỏi nhà không biết nói gì mà một người có trái tim sắt đá như chị hai ngồi khóc huhu.
- Con ghét sư phạm!
Vậy rồi bây giờ chị hai đi dạy đều đều, cuối tuần cũng đi, lâu lâu mới được..." mất dạy" , ở nhà nghe con Út kể lể chuyện cho gà ăn bị gà nó mổ trúng tay. Có bữa còn bị trợt chân, té dập mông, nó thì có khi nào khóc đâu, nó chỉ chửi trống không con gà mất nết cho đỡ tức thôi .
Má dặn thêm
- Tiền bạc cất cho kĩ kĩ, giấu nhiều chỗ để lỡ mất chỗ này còn chỗ kia mà xài. Lo học chứ đừng có lo bạn bè nghe chưa!
Tui cười hì hì. Vui như tự bỏ nhà ra đi chứ chả cần ai đuổi. Đi được rồi tui đi biệt tích, không thèm về nhà. Nghỉ hè tui cũng kiếm gì đó làm để khỏi về.
Lâu thiệt lâu má tui kiếm cớ kêu tui về, tui hỏi má

- Bộ má nhớ con hay sao mà kêu về?

Má Tui "hứ!"

- Nhớ mày chi?

Tối má thủ thỉ

- Xuống phòng má ngủ đi, cho rộng, cho ấm.

Con Út đang nằm nhà trên nói vọng xuống

- Ngủ với em đi chị Ly, em cho nằm giữa em với Hai nè!

Tui nhìn má

- Má thấy con có giá chưa? Má nói thương con đi con xuống má ngủ.

Má lườm :

- Quớ! Tao ngủ một mình cho "phẻ". Lỳ quá trời quá đất mà thương gì. Tao đặt mày tên Ly là đúng, Ly là lỳ >·<

Tui cười ha hả. Nửa đêm mơ màng tui kêu " Má ơi, lạnh quá!" Má quay qua ôm tui cứng ngắt cho tới sáng.

Má hay kiếm cớ kêu tui về nhà mà mỗi lần tui hỏi có tui về má vui hông thì má cứ hay nói :

- Xí! Mày về tốn kém muốn chết. Tao giả bộ hỏi mày thèm ăn gì không thôi mà mày nhanh miệng nói thèm bánh canh. Ăn đã mày nói thèm bánh xèo! Về thì hai tay không mà đi thì đùm túm nào gạo, nào mì gói. Còn đòi mua thêm bánh tráng này nọ nữa!

Tui cười ha hả.

- Có xoài đó ! Hái một mớ đem theo đi. Cóc nữa, nó ra sum xuê mà không ai ăn, mấy đứa hàng xóm nó xin hết.

- Cái này là má ép uổng con nghen, con nể tình má nhiệt tình con đem thôi chứ xách nặng gần chết!
- Xe chở tới nơi chớ mệt gì! Đem chai dầu ăn luôn đi, ở nhà còn nhiều lắm! Bữa chú mày cho chai nước tương đem theo luôn đi!

Cuối cùng xách theo cả gia tài của một bà má nông dân tui bỏ nhà đi tiếp.




Lần này má tui đuổi đi thiệt. Ra tối hậu thư hẳn hòi.

- Hết năm nay mà không có chồng tao đuổi ra khỏi nhà. Muốn đi đâu đi làm gì làm!

- Má đuổi từ hồi nào rồi , giờ đuổi gì nữa!

- Thiệt ghét! Con người ta mời đám cưới ầm ầm, nhà mấy đứa con gái cứ im ỉm, thiệt mắc nhục, muốn mời một lần lấy lại vốn mà không được.

- Lấy trúng thằng cà chớn mệt chứ vui gì mà ham má!

- Quớ! Lấy đại thằng nào đẻ một đứa rồi thôi cũng được.

- Má thử nghĩ coi một thằng vừa đẹp trai vừa giàu có, vừa giỏi vừa nhân hậu nó có thèm lấy con gái má không?

- Mày ngó chi mấy thằng đó, con trai đầy ra đó!

- Mấy thằng đó con mới thích!

- Mày con nhà lính mà tính nhà Quan. Thích sang chảnh này nọ chi. Lấy thằng xấu xấu nghèo nghèo mà nó lo làm ăn là được rồi!

- Thôi . Má hạ giá con gái má quá!

- Chớ mày già rồi, xấu nữa có thằng nào thèm ưng đâu mà kén.

- Đó! Má nói đó nghen. Giờ con gái má có nhà có cửa còn không ai thèm, má đòi đuổi con ra đường thì còn lâu mới có thằng nó ngó.

Nói tới đó là má tui im lặng. Tui ngồi vừa gọt xoài vừa cười

- Con ở vầy nuôi má bộ má không vui à?

- Nuôi gì? Đi làm biết bao lâu có nuôi được ngày nào đâu.

- Giờ má còn đi làm nhiều tiền hơn con mà.

- Chớ chừng nào mới nuôi?

- Thì má hết đi làm con nuôi. Cùng lắm con ăn ít lại thôi chớ gì.

- Rồi mốt mày già không chồng không con ai nuôi mày?

- Trời nuôi, trời không nuôi thì đất nuôi thôi. Hihi

- Quớ! Nói chuyện cà rởn cà rởn.

Tui lại cười ha hả

Lát bưng bánh kem ra má tui kêu ngọt ngào

- Con đút má ăn với, đỡ dơ tay.

- Đó thấy chưa! Không có con ai đút má ăn

Má Tui há to miệng, nuốt hết bánh rồi cười ngọt ngào

- Có con về má được chìu chuộng chút chớ sao. Hông ai đút má nhịn.

Tui thè lưỡi

- Vậy mà cứ me me đuổi đi hoài.

Má Tui cười, tui cười, cả nhà cùng cười

Chị hai nháy mắt

- Quen rồi! Cái kiểu nó mệt mệt mà không biết mệt chỗ nào á mà @@

Con Út phá ra cười thật to. Hào hứng kể lại vài câu chuyện cũ

Cả nhà lại cùng ngồi xem ti vi. Hihi


Miss.



2 nhận xét: