Được tạo bởi Blogger.

Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016

Hoạ Mi Trong Mưa







Tôi với nhỏ chẳng khác gì là người tình.
Cùng ngắm phố, cùng tản bộ, cùng nghe guitar và có khi cùng nhau ....trải qua một đêm nữa.
Lạ lắm phải không?
Mà cũng có lạ gì đâu, khi người ta chưa thể tìm được mảnh ghép còn lại của đời mình, những người cô đơn thường bám víu lấy nhau mà.
Nhỏ chẳng mấy xinh đẹp đâu nhưng được cái nhiệt tình, ở cái xó nào mà bảo vui bảo hay nhỏ cũng chạy bay tới, đón tôi và cùng  thưởng thức cái điên khùng của nhau.

- Ê nhỏ , đang làm gì đấy? Tối rảnh cà phê với ta không?

- Ta bận, dạo này tâm trạng không thoải mái cưng ơi.

- Sao thế?

- Thèm sex.

- Mà không có đối tác hả?

- Ha ha. Thèm đi Đà Lạt ngay và luôn, lên đó chụp vài cái ảnh, tìm một anh đẹp trai cho bữa tối, 

"ăn" thật ngon rồi về!

Nghe giọng điệu nhỏ tôi thấy ...giật cả mình. Có khi nào nhỏ như thế đâu nhỉ?

- Nhỏ với anh Phong có gì à?

- Gì là gì?

- Cãi nhau? Hay giận hờn gì đó đại loại vậy?

- Gã sắp đi Mỹ

- Lại nữa hả? Lần này thì mấy năm?

- Đi luôn.

Tôi gửi cho nhỏ dấu ba chấm lặng câm.


*

Nhỏ tìm tôi vào một ngày mưa rả rích, nằm cạnh nhau, nhỏ kể tôi nghe về Phong, về người đàn ông khiến trái tim băng giá của nhỏ nhen nhóm hạnh phúc.
Tôi cũng đã tin và tôi cũng đã nghĩ rằng nhỏ xứng đáng được nâng niu bởi người đàn ông tài giỏi mà nhỏ ngưỡng mộ. Nhưng khi tôi biết về Phong là khi anh đã ở bên kia trái đất và anh để lại cho tôi cô gái nhỏ bé yêu màu hoa cúc hoạ mi.

- Anh ấy công tác ở Học Viện Mật Mã, Nàng biết không? Anh đúng cái kiểu người mà chúng ta đều mơ ước, có thể đối với nhiều người anh là kẻ độc tài nhưng với ta anh rất dịu dàng, cũng giống như mà Nàng nói đó "Phụ nữ đẹp mà được yêu là bình thường, phụ nữ xấu mà được yêu thì chính là Nữ Hoàng"

- Anh ta lợi hại vậy à?

- Hi , ừ ! Anh ấy là người đàn ông duy nhất chịu cuối xuống tháo giày ra và xoa bóp chân cho ta sau khi bọn ta đi tản bộ một vòng thật lớn. Anh là người duy nhất chở ta đi khắp SG bằng chiếc xe máy cộc cạch của ta.Và là người nắm chặt tay ta khi qua đường....

- Còn gì nữa không?

- Không nhớ nữa, người đi rồi thì nhớ có ích gì. Anh nói hai năm anh quay lại nhưng có chắc không, thậm chí ta còn không biết nhà anh ấy ở đâu, mẹ anh ấy như thế nào, bạn bè anh ấy bao gồm những ai.

- Hazzz. Khóc cho đã đi rồi thôi. Mình phải biết thương mình thì đàn ông nó mới thương mình nhỏ ạ. Bọn họ đều như nhau cả, chỉ khác nhau ở khuôn mặt, Nàng đã từng bản lĩnh như thế còn gì.

Đêm đó nhỏ lặng lẽ ra về, ngoài trời mưa lất phất, nhớ lắm một đêm nào đó nhỏ cười toe

- Có chỗ nào bán áo mưa in hình cúc hoạ mi không cưng nhỉ? Ta sẽ mua cho cả hai mỗi đứa một cái.

- Tháng 11 này tụi mình đi Hà Giang nhé, ở đó có cả một cánh đồng, nhỏ tha hồ mà hít hà cái mùi đặt trưng ấy trong sương sớm!

Năm nay, tháng 11 lại về, nhỏ lại đang lao đao tiễn người yêu đi mãi mãi. Còn mùa hoa cúc của tụi mình thì sao hả nhỏ?  Trong suốt hai năm người đàn ông kia mất tích nhỏ lại dựng lên cho mình bức tường thật lớn, ngày nào cũng cười mà đêm nào về nhà nhỏ cũng lặng lẽ ăn khuya bằng nước mắt.
Lần này anh ta đi luôn.
Nhỏ sẽ để lạc mất bao nhiêu mùa hoa cúc nữa đây?





Phong đến trước đợi tôi

Anh ta quả thật rất phong độ và đĩnh đạt. Nhìn đôi mắt và phong thái tự tin của anh là tôi đủ hiểu, anh đúng là rất đáng để bị mê hoặc. Thấy tôi đến anh cười, không quên kéo ghế mời tôi.

- Em rất xinh đẹp!

Tôi mỉm cười

- Cũng không thể giữ anh ở lại mà.

- Anh xin lỗi.

- Anh phải nói với Hà My mới đúng chứ!

Người đàn ông này, tôi đã từng sống chết để yêu , để tôn thờ. Anh ta có thể dễ dàng rời khỏi tôi, anh ta có thể yêu bạn thân tôi, nhưng anh ta là ai mà có quyền khiến chúng tôi đều đau khổ? Tôi rốt cuộc cũng không hiểu là anh ta muốn gì , nếu đã nhất định không thể mang lại hạnh phúc cho bất cứ ai thì đừng quá dung túng như thế.
Tôi nghĩ đến nhỏ mà thấy trong lòng điên loạn, anh ta là ai mà biến chúng tôi thành những kẻ ngốc như vậy?
Chúng tôi cùng thích kiểu người đàn ông tán gái một cách thông minh, cùng yêu hoa cúc hoạ mi, cùng thú vui chơi guitar nhưng chúng tôi chưa bao giờ có thể tin được lại cùng bị một người đàn ông chà đạp tình cảm.

- Cưng ơi, Đà Lạt không?

- Lại thèm sex à?

- Ha ha, ừ thèm muốn chết!

Tôi chào người đàn ông trước mặt, chạy thật nhanh đến trạm xe và bắt đầu tưởng tượng về việc hai đứa con gái, ở một nơi lạnh lẽo tìm cách làm quen với một anh chàng lạ hoắc và gạ gẫm anh ta lên giường.
Điên thật chứ!

" Hà My thật sự là người rất đáng yêu nhưng có lẽ anh đành gửi lại cho em chăm sóc. Nhắn với cô ấy là anh yêu cô ấy rất nhiều, chúc cô ấy sống tốt và luôn vui vẻ"

- Anh đi chết đi ! Đến nước này đừng có đóng kịch nữa, tôi trù cho anh qua đó chết không toàn thay, khỉ gió cái sự nghiệp của anh.

Có những mùa hoa cúc đã bị bỏ lại, có những yêu thương đã từng nghĩ là tồn tại mãi mãi. Nhỏ ơi, chúng ta phải học cách lớn lên, mạnh mẽ và kiên cường.

- Lên nhanh đi! Ta đang đợi Nàng bên Hồ Xuân Hương đây này!
- Đang trên xe, đừng vội.

Ngoài khung cửa, trời bắt đầu nặng hạt, tôi mỉm cười vì hai cái áo mưa in hình hoa cúc hoạ mi mà nhỏ từng muốn tìm, những bông hoa li ti trong mưa đầy rực rỡ.
Nhỏ ơi...!

4 nhận xét:

  1. Hay đấy cưng, ta thích..
    Mà ta tò mò quá, liệu có khi nào chúng ta trở mặt với nhau chỉ vì một thằng cha căng chú kiết nào đó hông nhỉ??? Oimeoi :))))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nếu có thằng đó chắc ta và Nàng không có ngày Hnay :))
      Thích gì? Sex hả? Ha ha

      Xóa
  2. Các nhân vật nữ đều mang một dáng vẻ bất cần đời, sống phóng khoáng. Nhưng trong tim đều hằn lên những vết đau. Ôi, đời là vậy. Những gã đàn ông vẫn cứ có những lý do của riêng mình để yêu và chia xa. Xem ra lý do nào cũng hợp lý và mang dáng vẻ tội nghiệp tuyệt vời. He he

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hi. Có khi nào nàng nghĩ đó là ta và Mel. Ha ha :)) Chắc vui hỷ?
      Ta cũng ước gì mình phóng khoáng và mạnh mẽ như 2 cô gái kia :)

      Xóa