Được tạo bởi Blogger.

Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

Ốc Sên



Ốc Sên không chậm chạp, ù lỳ.
Ốc Sên làm gì cũng nhanh, làm gì cũng hiệu quả
Đến và đi cứ như vũ bão, sấm sét.
Ốc Sên cứ khiến người khác thấy mình không chạy theo kịp thời đại.
Ốc Sên còn chê Rùa là chậm chạp còn gì....

* *


Nó nhìn những con Rùa bông nằm rải rác khắp phòng. Thèm ném chúng vào tường, thèm lấy cái kéo cắt chúng ra thành từng mảnh vụn nhỏ, thèm treo chúng lên một ngọn lửa đang cháy bùng, thèm nhiều thứ lắm nhưng tức một nỗi Rùa lại là hiện thân của Nó. Ngu hay sao mà tự mình hành hạ mình.
Thật giờ mới thấy cái chiêu của hắn là độc tài. Cố tình tặng mình toàn hiện thân của mình để mỗi khi lên cơn điên mình không thể làm cách nào khác bằng cách ôm hận mà chết ấy mà!
Nó lôi con Rùa bông to nhất đang chiếm ở một góc giường thả xuống nền nhà.
- Tao lôi mày ra làm ghế ngồi. Đồ xấu xa, đồ cộc cằn.
Đồ Ốc Sên điên khùng.
Oa oa oa...
Nó bật khóc ngon lành!
Mình quen Ốc Sên bao lâu rồi nhỉ? Hơn 2 năm rồi. Không phải là ngắn nhưng sao chưa bao giờ hiểu nhau?
Chưa khi nào thấy Ốc tỉnh bơ đi nói xấu ai trong hội, thế mà hắn ta lại đi nói xấu mình, còn không thèm hối hận. Mình rộng lượng nên tha đấy, nhưng hắn có ăn năn đâu...lại còn khăng khăng bảo bản thân mình không hề sai!
Chưa khi nào thấy Ốc cãi nhau với ai trong hội, nhưng với mình thì như cơm bữa ý. Lườm nhau rồi tách ra, mỗi đứa ngồi 1 góc, né tránh nhau cả tỷ năm trong cái không khí hầm hầm không dứt, không chán ấy!
Điên ghê!
Mình làm gì sai mà hắn cứ làm cái mặt quạu với mình nhỉ? Có phải vì mình là thành viên mới gia nhập hội không? Có phải vì thế mà không đủ thân, không đủ thấu hiểu như những người còn lại không?
Hứ!
Mà có khi là đúng vậy thật.
Hắn phân biệt đối xử rõ ràng
Hắn chê mình đủ thứ. Nào chê xấu, chê ế, chê vô duyên...
Chê đi, thế sao còn tò vò theo mình. Mình làm ngơ thì giận, mình treo án "nghỉ chơi" thì...không vui?
Chửi mình đã, chê mình đã. Bị mình giận thì khó chịu.
Khùng gì đâu...
Cả hội đi đâu, mình cũng là người biết cuối cùng.
Thế mà mình không đi lại la làng "Bà đi chết đi!"
Ghét!
Nó lấy tau quệt nước mắt. Không thèm nghĩ nữa
Nhớ làm chi mấy chuyện trẻ con ấy.
Hắn không đi. Thì mình đi.
30p sau. Nó nhìn mình trong gương
Môi hồng
Áo hồng
Giày hồng
Đẹp rồi! Nhưng đi 1 mình... thì có gì hay.
Nó thả người xuống giường. Nhắm mắt.
Ốc Sên đáng ghét.
Mình rủ hắn đi xem khai mạc Hội sách mà hắn bảo chán, không muốn đi. Hắn rõ ràng biết mình thích sách mà thế đấy.
Uổng công mình lần trước đưa hắn đi bệnh viện.
Con trai gì mà nhát. Đi khám bệnh mà cũng sợ, nửa đêm gọi điện nhờ nó sáng mai đưa đi.
Nó ghét dậy sớm mà cũng lọ mọ chạy qua lúc 6h sáng, đạp xe hơn chục cây số chứ bộ ít à.Trong khi nhà hắn thì sát bên bệnh viện. Điên chưa.
Đi phòng này phòng kia với hắn tới đầu giờ chiều luôn, đói meo râu. Không xót mình mà còn bắt chở hắn đi ăn, chứ hắn mệt đi hết nổi!!
Muốn đứng khóc tại chỗ luôn. Có thằng bạn như hắn thà không có còn hơn.
Nhìn cái màn hình điện thoại. 7h tối. Nó đổi đôi giày thành đôi dép kẹp màu đen, lê ra đường.

* *


Khi cuộc sống dường như chỉ xoay quanh một người. Dù là khi khóc hay cười, mọi thứ cứ quanh quẩn người ấy mà rất lâu ta mới nhận ra...là mình bắt đầu trao cho người đó một đặc quyền đặc biệt. Đó là quyền làm tổn thương mình.
Ai mà biết nó đúng hay sai.
Nó chỉ muốn biết là giờ này cái thằng Ốc đáng ghét ấy đang làm gì nếu không chịu đi đến Hội sách với nó thôi.
Dạo này chật vật với 2 chữ gặp nhau quá.
Đi làm rồi, đâu còn như ngày xưa, xa nhau vạn dặm...Thật ra cũng không xa lắm nhưng làm gì có động lực nào lớn đến nỗi bỏ ra hàng giờ để đi gặp một người mà nghĩ cho mình dù chỉ một lần cũng không có. Đã thế lúc về lại còn ôm cục tức to tướng, bành trướng cả tuần lễ.
Hôm trước hội bạn còn bàn tán chuyện nó hỏi đường qua trung tâm thành phố để làm gì nếu không phải là qua thăm thằng Ốc Sên.
Làm như nó chỉ có một chỗ để đi không bằng.
Thằng Ốc Sên nghe thế cũng tưởng thật, còn nhiệt tình chỉ đường cho nó qua điện thoại.
Nó giải thích là đâu có qua quận 10. Tớ muốn đi quận 4 cơ!
Mọi người nhao nhao lên
- Thì thằng Ốc làm bên quận 4, qua đó chờ nó tan sở là cùng đi chơi, hợp lý còn gì...
Con Ty còn bảo nó, chiều nay bận ghé nhà chị gái ăn cơm ké, chứ không rủ nó đi xem phim 3D. Mà nghe nó đi quận 4 thăm thằng Ốc nên thôi.
Thế mà tối hôm đó, nó còn chưa biết quận 4 ất giáp ra sao thì hắn đã khoe hắn vừa đi chơi với con Ty về...
Nó khựng người lại...
Không hiểu sao từ chuyện ăn cơm ké nhà chị gái thành chuyện đi chơi với thằng Ốc thế kia nhỉ???
Kệ. Mệt. Chán.
Mọi người, không riêng gì ai.
Cứ thích âm thầm làm mọi điều sau lưng nó.
Nó còn nhớ 1 nhỏ bạn năm 12. Cứ gán ghép nó với 1 thằng con trai vừa chuyển lớp đến. Khi nó thật thà kể lại chút niềm vui nho nhỏ rằng cậu con trai kia hình như cũng để ý nó, Nhỏ xác nhận đồng ý, nhỏ còn đưa ra rất nhiều chứng cứ để chứng minh thêm điều đó, còn động viên nó tiến tới.
Nhưng nó đâu biết rằng, thật ra nhỏ ấy và cậu ta đã thành 1 cặp từ đời nào!
Nó chỉ là cái màn che, che chắn cho mối quan hệ của hai người họ giữa bàn dân thiên hạ.
Nó im lặng lắng nghe từng lời của hắn. Cười nhạt nhẽo
Hôm nay khai mạc Hội sách, vì nhà hắn cũng gần đó nên nó muốn rủ cùng đi vì đa số bạn bè sợ xa, thì hắn bảo hắn không muốn đi. Hắn đòi đi chỗ khác
Lý do gì mà nó cứ phải nhường hắn, hết lần này đến lần khác?
Không ai đi thì đi một mình.
Nhìn những chồng sách chất cao. Nó ước gì mình đừng quá suy diễn, nghĩ ngợi lung tung...
Từ khi nào hắn quan trọng như thế trong cuộc sống nó chứ
Hắn chỉ là một con Ốc Sên!
Vô tư - Vô tâm thôi mà...
Nó xô ngã 1 chồng Sách hình Kim Tự Tháp cao ngất ngưỡng rồi bỏ chạy.
Thèm 1 cảm giác mạnh để khiến mình thất tỉnh đến điên dại.
* *



Nó xách balo làm một chuyến phượt đúng 6 ngày.
6 ngày không điện thoại
6 ngày không công việc
6 ngày chỉ đi và đi , sách, cafe và bận rộn với những khám phá...
Bình yên đến từng hơi thở
Nó ước gì mình tự do đến mức không cần phải quay về, nơi đó, ồn ào chật chội, loay hoay mãi vẫn thấy trái tim mình chông chênh đến nao lòng.
Dành cho mình chút thời gian để nhìn lại mình, nhìn cuộc đời qua những cơn mưa, nhìn con người qua những gian nan vất vả, tự hỏi mình
- Nếu trên đời không có tình yêu, ta sẽ là ai?
Thì ta cũng chỉ là ta thôi.
https://www.facebook.com/khanh.ngan.3517

" Cậu cứ việc quên tớ đi, giỏi lắm. Không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn. Khá cho cậu, trốn lâu đấy, Rùa con ạ !"

Nó nhìn dòng tin nhắn của Ốc Sên.
Vì đâu mà hắn có tên là Ốc?

Ngồi một góc trong bệnh viện, nhìn hắn dáo dác tìm nó. Không thấy nó đâu, hắn ngồi xuống một cái ghế đợi, ũ rũ.
Lần thứ 2 bước ra từ 1 căn phòng khám khác, hắn lại ngó nghiêng để tìm.
Nhưng lần này, nó không để hắn ủ rũ, nó ngoắc tay gọi hắn.
Khoảnh khắc hắn nhận ra nó vẫn ở đó, đợi hắn. Như đứa trẻ lạc mẹ, cười thật tươi, đi như chạy về phía nó...
Lại ở trong 1 căn phòng đợi khác, hắn cởi trần để chụp film. Đó không phải là thân hình lý tưởng nhưng đó là thân thể, thuộc về chàng trai mà lâu lắm nó mới nhận ra là mình ...yêu.
...
Vì sao chỉ một tin nhắn lại khơi lên biết bao điều tưởng đơn giản nhưng không phải.
Thanh nói với nó
Nhìn cách nói chuyện của em với nó là anh biết, rõ ràng em thích nó... Đấy! Em thấy không? Anh vừa nắm tay em, em đã vội rút lại. Trong khi anh nhận thấy, em để yên tay mình trong tay nó rất lâu, không chỉ một lần?..."
Nó im lặng, ngẫm nghĩ
- Thế làm sao để biết người ta có thích mình hay không Thanh?
- Em ...thử đi rồi biết!
- Hớ! Thử gì anh?
- Hà hà... thử cho nó cảm giác được yêu, được quan tâm ý. Ví dụ như...hun má nó chẳng hạn!
-Anh điên à. Em là con gái.
Nó giãy nãy, đứng dậy, chạy mất hút.

* *


Cậu biết không Ốc
Ốc = Ôx
Ôx = Ông xã

* *

"Tớ bệnh rồi, rất mệt, cậu biết chăm sóc người bệnh không Rùa con? Mau qua đây"
Nó suy nghĩ
Nó vẫn còn giận
Rất giận
Sao mỗi lần có chuyện, nó phải là người chạy về phía hắn.
Không trả lời
Không qua
"Cậu đi chết đi!" - Nhưng con chữ đập trên màn hình, trêu ngươi
...
Điên thật
Nó quăng cái điện thoại vào đống mền gối, thay quần áo nhanh như một cái máy.
Đúng 30p. Trước cổng nhà hắn
- ẦM
-ẦM
-....
Nó đấm vào cửa nhà hắn không thương tiếc. Tên điên này, hôm nay chết chắc!
- Đồ Ốc Sên! Mau ra đây!
Xoạt...
- Này, con gái gì mà vô duyên, la lối ì xèo trước nhà người ta vậy hả?
- Thân thể này là của cha mẹ tớ cho tớ, sao cậu cứ bảo tớ chết là sao hả?
Nhìn cái bản mặt hắn tỉnh queo, bệnh chỗ nào trời, nhưng ngay khi nhìn thấy hắn, lá gan cũng bị Chuột gặm mất rồi, Nó... quay lưng bỏ về. Bao nhiêu khí thế tụt về âm.
- Không nói vậy , cậu có chịu lếch xác qua đây không?
Hắn đuổi với theo, vừa bắt kịp được Nó thì...tiếng con Ty vọng từ trong nhà ra
- Hai tụi bây làm gì ngoài này mà lâu vậy?
Nó nhìn tay mình trong tay hắn. Nhìn con Ty, nhìn hắn...
Chuyện gì đây???

-------------------------
(Phần 2- Rùa Con)

Ps: Câu chuyện này Miss khá...bế tắc! Mọi người có ý kiến gì cho phần sau không?







14 nhận xét:

  1. Đúng là có hơi rối rắm ở phần sau đấy Miss. Mối quan hệ giữa 3 người Rùa, Ốc và Ty chắc sẽ còn dài nhỉ? Và cuộc đời có ai đoán trước được điều gì đâu.
    Cơ mà Miss cứ sáng tác tiếp thử xem. Nắng đang tò mò xem cái kết thế nào đây. :)

    P/s: Không liên quan cơ mà câu chuyện này làm ta nhớ lại một cuốn ngôn tình có tên là ''Ốc sên chạy''. :)
    Với lại Miss rủ Muối đi Hội sách cùng đi. Đừng đi 1 mình. :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cuốn đấy Miss đọc cách đây hơn 2 năm :) cũng hot 1 thời đấy Nàng!
      Còn chuyện đi hội sách thì Miss không đi đâu. Miss khô sắp xếp được thời gian! Đến
      lúc rảnh cũng kết thúc mất rồi
      Nàng có ở đây thì vui nhỉ? Thi thoảng đi đâu thì rủ nhau, he he
      Chị Muối của Nàng bận dữ lắm, ta chưa có cơ hội để gặp đâu :)

      Xóa
    2. Tối t5 ra Hội sách đi, ta trực chiều tối bên đó mà, ra chắc chắn sẽ gặp ta. Hehe

      Xóa
    3. Ta không đi được Nàng ơi. Ta có phải con pé trong truyện đâu mà các nàng lo ta 1 mình. hì hì
      Nhiều hẹn quá mà ta đang chật vật với công việc.
      Hẹn Nàng hôm nào đi Chùa cho thư thả nhóe :)

      Xóa
  2. yêu màu xanh thì tới quán heo nha mấy nafg, xanh ngắt luôn

    Trả lờiXóa
  3. Đã đọc "Nếu Ốc Sên có tình yêu" chưa?

    Trả lờiXóa
  4. Cứ tự nhiên như nó đến, cũng như lúc nó đi .

    Trả lờiXóa
  5. Ahm!!! Nếu là nàng hỏi ý kiến… đọc giả, thì ta xin có 1 cái ý kiến này nè: Phần tiếp theo nên để cho nàng Rùa tìm dc đúng con rùa đực của mình, chứ cái thằng ốc sên ấy ah??? Ko đi tới đâu đâu, 1 là hắn quá trẻ con, 2 là hắn vô tình, hắn chỉ cần đến rùa khi nhờ vả, còn khi rùa cần thì hắn lặn mất tăm, ah ko phải, là hắn đi chơi với 1 cô nàng khác, lại còn đem kể cho rùa nghe là thái độ gì??? Nàng Miss phải viết tiếp cho rùa thật sáng suốt nhé!!!Tình yêu là 1 nhu cầu rất đáng dc trân trọng, nhưng nếu vì nhu cầu ấy mà cố kết nối mình với 1 ai đó ko đúng là 1 nửa….. thì rồi cuối cùng nó cũng …. chành thôi ahm!!! Hehe. Đó là ý kiến của ta, dĩ nhiên là chỉ để tham khảo. Ko đúng ý nàng thì cũng đừng có ….chửi!!!
    Ahm!!! Vừa qua blog ta bị 1 sự cố, link blog nè:
    http://chuongkool2.blogspot.com/

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sao lại chửi nhỉ, ý kiến hay đó chứ, ta sẽ suy nghĩ.
      Ta đang viết bài để "quảng cáo" cho một Khách hàng đặc biệt, nên tạm dừng câu chuyện này, 1 vài ngày nữa úp luôn nhé.
      C xem là có giống ý C hay không nhóe!
      Ta chỉ là C trách ta hỏi ý kiến mà k thèm làm theo. he he

      Xóa