Được tạo bởi Blogger.

Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

Hạnh Phúc Của Đàn Ông




Cuối cùng thì cũng có người phụ nữ có thể giữ chân anh lại.
Cuối cùng thì anh cũng nghĩ đến chuyện kết hôn và gắn bó lâu dài dưới một mái nhà.
Bắt đầu nghĩ tới con cái và một tương lai không chỉ có một mình.

Anh mỉm cười....thấy mình là một người đàn ông 35 tuổi may mắn và hạnh phúc!
Anh nghĩ đến My - Vợ sắp cưới của anh và không cố kìm nén một nụ cười.
My không xinh đẹp lắm nhưng dễ thương và tinh nghịch một cách đầy duyên dáng. My biết cách mỉm cười thật tươi và biết cách khiến cho bất cứ người đàn ông nào tình cờ gặp sẽ yêu.
Thật may mắn là anh đã gặp My trước.
Đó là một buổi sáng trong veo.
Sau thời gian công tác lâu dài ở Ấn Độ, vừa bước xuống sân bay đã được một nụ cười tươi đầy thân thiện của một người con gái duyên dáng như My chào đón thì ấm lòng còn gì bằng.
My là nhân viên của công ty anh, mới thôi vì lúc anh đi làm gì có người phụ nữ nào như thế tiễn anh.
Chỉ có một người , xinh hơn My nhưng cô ấy không cười, cô ấy cũng không phải là người của công ty anh, cô ấy là người yêu cũ. Mà cũng không hẳn, cô ấy chỉ là một cái trạm dừng chân, hơi lâu chút...
Anh thở dài khi nghĩ đến người con gái ấy, những giọt nước mắt cuối cùng ngày cô tiễn anh lên máy bay. Bảy năm rồi, không dài lắm cho một đời người nhưng gian nan quá cho một sự chờ đợi...Phải không? Huống chi ngày đó anh chia tay cô và bảo cô đừng đợi. Cô không khóc, chỉ gật đầu dứt khoát và mỉm cười thật nhẹ.
Đêm đó cô và anh vẫn làm tình như mọi lần.
Ngày đó, đưa anh ra sân bay, anh bình thản xách hành lý ra đi, không một chút chần chừ, suy nghĩ.
Ngày đó anh là cánh chim trời, chỉ thích một bầu trời tự do của riêng mình. Nhưng giọt nước mắt từ cô, lần đầu tiên sau 3 năm bên nhau cô mới khóc và hình như đó cũng là lần cuối cùng.
Một người đàn ông luôn thành đạt, có khí chất thì liệu có biết bao mối tình. Cô cũng chỉ là một trong số đó, chỉ là lâu hơn và nhẹ nhàng hơn.
Không đòi hỏi, không ghen tuông, không phiền phức... Chỉ có điều là anh phải đi, anh phải thỏa mãn cái lòng tham nơi mình, thỏa mãn những ước ao của mình...
Mà thật ra cô ấy cũng không trách móc gì anh, chỉ là đồng ý và cùng nhau ân ái lần cuối cùng.
Có lẽ...Cô và anh chỉ là hai con người cần nhau lúc cuộc sống ngoài kia nghiệt ngã...
Nghĩ đến bản thân mình ngày hôm nay, một cơ ngơi , một người vợ, một tương lai quá tuyệt vời.
Anh đóng cửa văn phòng và bước đi.
Bước chân hạnh phúc của một người đàn ông.
Vợ ơi, anh đã về !


* * *

Anh đâu biết rằng cô gái anh bỏ rơi kia cũng theo anh sang Ấn Độ
Không phải là để níu kéo hay đòi hỏi
Vì cô biết rằng mình không thể.
Cô đã xuống tóc và im lặng nhìn anh hạnh phúc.

Ps : Có những hạnh phúc được đánh đổi từ nụ cười...của người im lặng.






8 nhận xét:

  1. Đọc mà muốn khóc, thương quá Miss àh :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đời người con gái, có mấy khi...
      Khi có một người đàn ông được hạnh phúc, không ít người con gái phải đổi cả tuổi Xuân để giữ gìn hạnh phúc đó cho họ...
      Ta cũng muốn khóc!

      Xóa
  2. Dạo này đi đám cười nhiều nhỉ? Nhưng mà lâu chưa gặp, xinh ra nhiều đấy nhá!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lo sắp xếp gặp ta mau mau đi, mai mốt khỏi nhận ra đó nhe ! He he

      Xóa
  3. Cô gái sao lại xuống tóc nhỉ? Giống Lan và Điệp hả? Tu như thế chả dc cái gì.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ta hông biết có được gì hay không nữa
      Đó là 1 câu chuyện có thật thôi :) hihi

      Xóa
  4. Truyện ngắn của Miss lúc nào cũng có một chút gì đó buồn buồn. Mà lắng đọng...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Nắng nhé! Ôm Nắng
      Ta sắp có truyện mới đấy... Hy vọng sẽ không bùn, ta mới viết 1 nửa thou. Hihi

      Xóa