Được tạo bởi Blogger.

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2019

Mảnh vỡ




- Tháng sau Khởi Quang lấy vợ đó, có mời em không?
- Hả? Chị nghe ở đâu vậy? - Nhỏ em ngơ ngác
- Tự Khởi Quang nói.
-Chị nhầm gì không? Lấy ai?
- Bé Thụy
- Hả? Ổng quen bé Thụy khi nào? Ổng đang quen bé Quyên mà!
Lời nhỏ em chắc nịch làm nó hoang man, nhưng hoang man hơn là cái tên mà con nhỏ nhắc tới.
- Mới hôm kia bé Quyên còn nói chuyện với chị mà, có nghe nó nói gì đâu.
Nhỏ em thở dài
- Nói sao được, nó chơi với chị cho đã rồi nó yêu luôn bồ chị, em khuyên chị đừng có nói chuyện với nó nữa, nó thăm dò chị thôi.
- Không lẽ ông Quang kỳ cục vậy, ổng nói ổng cưới bé Thụy rõ ràng.
- Sao nói tới ổng là em nghe mệt mệt à, đúng là con người nhìn vậy mà không phải vậy...
Nói chưa dứt câu con nhỏ out mất.

Nếu là trước đây có lẽ nó sẽ không bình thản khi nghe những chuyện như thế này, có ai rơi vào tình huống như vầy mà không khóc, không buồn cho được.
Cũng không biết là do mình nhìn sai người hay do mình mà người ta trở thành con người như vậy.
Thứ mà bây giờ nó nghe nhiều nhất là " Em ổn không?"

Nó không biết có ổn không nữa , mọi thứ cứ như là giấc mơ vậy.
Đêm qua nó mơ thấy được một cô bạn trẻ tặng cho chiếc xe đạp, trong giỏ xe đầy bánh kẹo và chôm chôm, nó hào hứng đạp xe qua triền dốc, đạp qua con đê cao vút. Không có cảm giác gì ngoài sự an yên.

Năm tháng này lòng như bát nước đã đổ đi, không có cách nào làm đầy lại .

Không có chia tay, không có thăm hỏi ,mọi thứ chỉ là im lặng và im lặng. Ngay cả khi trò chuyện được cũng chỉ là những câu chuyện hoang đường, huyễn hoặc.
Và mọi câu chuyện chỉ là đơm đặt.

Cũng chả biết từ khi nào cái sự đơm đặt nó vận vào người mình, cái con người gì mà thích tưởng tượng ra những câu chuyện tình yêu, những câu chuyện như tiểu thuyết nhưng thế quái nào mà chuyện tình của chính nó thì lại là bi kịch .
Ừ thì thôi, ừ thì vẫn sống tiếp chứ có sao đâu.
Dù có sống như một cái thây ma thì vẫn là sống, vẫn là một cuộc đời .

*

- Hôm nay em có tâm trạng gì à?

Người con trai trước mặt hỏi nó

- Vài câu chuyện cũ thôi.

Anh cười

- Chắc lại sắp có truyện mới để đọc nhỉ?

Giờ thì tới lượt nó cười. Anh thì lúc nào cũng thích đoán mò suy nghĩ của nó, lúc nào cũng đúng mà thêm nữa là lúc nào cũng sâu sắc .



15 nhận xét:

  1. Cái anh mà cười cười rồi hỏi "Chắc lại sắp có truyện mới để đọc nhỉ?" là cái anh nào mà hay thế nhỉ?
    Vì đã làm cho nó cười!
    Ừ! cứ sống tiếp chứ có sao đâu.
    Vẫn là một cuộc đời đó,
    nhưng con tim đã vui trở lại,
    như cái ông nhạc sỹ gì gì đó đã viết.
    Cái ông nhạc sỹ đó cũng hay phết, nhỉ!

    Trả lờiXóa
  2. . Chỉ là một giấc phù vân
    Rứt ray cho lắm cũng ngần ấy thôi
    .Nẻo về còn mấy xa xôi
    Có không rồi cũng buông xuôi cuối nguồn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Những gì không vui đều nên buông bỏ đúng không anh?

      Xóa
  3. "Dù có sống như một cái thây ma thì vẫn là sống, vẫn là một cuộc đời."
    Anh thấy thích câu này thế chứ, chắc nó gần gũi nên đồng cảm.

    Trả lờiXóa
  4. Em có đi cùng tôi tìm ''mảnh vỡ''
    Như nhặt nhạnh vần ghép những câu thơ
    Nỗi đau xưa tình lỡ không hàn gắn
    Tôi giúp em lau giọt vần nức nở
    Ôm câu thơ gầy hẹn hò lần nữa
    Miệng thầm thì như hai đứa đang mơ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
    2. "Nếu có buồn xin em hãy khóc đi
      Gửi theo gió về bên này anh giữ..."

      Xóa
    3. Câu thơ (rất thơ)và quá hay của em! Anh thích!

      Xóa
    4. Câu thơ này là của anh Trịnh, hihi

      Xóa
  5. Sang ôm bạn một cái, cố lên bạn nhé! Mình dở cách nói lắm.

    Trả lờiXóa
  6. Anh chỉ mong nhìn thấy nụ cười hạnh phúc luôn trên môi em. Năm mới sức khỏe và thành công mới đó là lời chúc anh gửi đến em!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ. Em cũng chúc anh nhiều sức khỏe và niềm vui ạ. Hihi
      Em cảm ơn anh :)

      Xóa