Được tạo bởi Blogger.

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2020

Đường Tình Gió Cuốn





* Mai mốt nếu anh có quyết định gì sai lầm thì em đừng giận anh nha.

Cái "mai mốt" mà anh nói là ngay ngày hôm sau. Và quyết định sai lầm mà anh nói là rời bỏ cô.

*

10 năm là cả một chặng đường dài, ngày anh đi trời không mưa nhưng đó cũng là vào một ngày mùa Thu

Cô vẫn vậy, vẫn có thói quen ngồi bên cửa sổ để chờ đợi vô vọng sự trở về của anh. Cô không biết mình phải nhớ gì hay phải quên gì bởi mọi thứ vẫn còn in đậm như hôm nào.

Anh là người duy nhất trên đời này yêu cô
Anh cũng là người duy nhất cô tin tưởng

Cô vẫn tua đi tua lại hình ảnh anh ngày đó, cái kiểu ngô nghê pha chút nghịch ngợm như trẻ con, mỗi lần nhắc nhở anh điều gì cô thường lên giọng

" Lớn rồi, sao chị nói gì cũng không biết nghe lời vậy Phong?"

Mỗi lần giận dỗi anh cũng gằn giọng " Dạ, em sai, chị thì cái gì cũng đúng hết! "

Cách xưng hô lạ lùng như vậy bởi vì cô hơn tuổi anh.

Mẹ anh bảo " Mày ra cua con bé ấy đi, không dám nói thì để má nói cho".  Anh giãy nảy, lần lữa mãi cho đến hơn một năm sau thì cô lên tiếng

" Nghe nói Phong muốn cưới Ly"

" Làm gì có, tại má Phong nói vô hoài chứ Phong đâu muốn lấy vợ đâu"

" Thứ đàn ông không có chính kiến "

" Không có gì, Phong chỉ lấy người Phong yêu thôi"

" Vậy yêu Ly đi"

" Tìm hiểu đã chứ"

" Thì đang tìm hiểu nè "

" Cái gì, đừng có mơ nha, nhắn tin như vầy mà kêu tìm hiểu Phong hả, muốn tìm hiểu thì ra ngoài gặp nhau, cà phê này nọ mới biết nha"

Cô tự nhiên bật cười, con trai gì mà y như con gái mới lớn vậy trời.

" Gặp thì gặp "

Vậy là thành đôi, vậy là ba má Phong xuống nhà, vậy là tính chuyện cưới hỏi, vậy là tính chuyện làm ăn, chăm sóc con cái...

Có thể anh ra ngoài có nhiều người thích lôi chuyện quá khứ của anh ra nói, lôi những chuyện hồi anh trẻ trâu ra kể.

Có thể anh là người cộc cằn, nóng tính và hung hãn đối với người khác nhưng về nhà vẫn là anh của riêng cô , rất dịu dàng xoa bóp chân cho cô mỗi ngày.

Mỗi lần anh nổi nóng, chỉ cần cô hạ giọng " Hết thương em rồi hả" là anh sẽ mỉm cười, sẽ quên mọi thứ, sẽ dỗ dành cô bằng đồ ăn ngon.

Anh thường nói " Em là người dạy hư anh, dạy anh biết tình yêu là gì, yêu một người là như thế nào. Cả đời này em nhất định phải chịu trách nhiệm với anh, không được bỏ anh."

Vậy mà anh chọn xa cô, rời xa trong im lặng, cô đơn.

Bao nhiêu lời hứa hẹn, bao nhiêu dự tính cho tương lai... Giờ chỉ còn mỗi cô ở đây nhớ thương, hoài niệm.

"Anh có nhớ mình đã từng chọn cái tên nào đặt cho con không? Anh bảo là nhất định phải có chữ Đình giống anh, Nguyễn Đình Phong.

Nếu là con gái mình sẽ đặt Nguyễn Đình Minh Anh, con trai sẽ là Nguyễn Đình Thiên Anh.

Anh biết con mình tên gì không?

Nguyễn Đình An Nhiên. Cầu mong một đời bình an, hồn nhiên."

Cô cười buồn

Anh đi rồi, ở đây chỉ còn là những nỗi nhớ...

Một ngày mùa Thu nào đó của nhiều năm trước anh đã rời đi, mãi mãi... Và với em mùa Thu vẫn là mùa có nhiều mất mát và ám ảnh.

Cầu mong mọi sự đều an yên. Anh ở nơi đó sẽ tìm được cho mình một nhân kiếp mới, nhiều niềm vui và hạnh phúc.

Miss.

8 nhận xét:

  1. Chuyện buồn quá chị. Vậy là cô gái đã có con mà người đàn ông thì lại bỏ đi?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. *Người đàn ông " ấy đâu còn sống nữa...

      Xóa
    2. chà. Thế thì buồn quá. Tìm được hạnh phúc rất khó mà ông trời lại lấy đi mất.

      Xóa
    3. Hạnh phúc vốn dĩ mong manh mà

      Xóa
  2. Câu chuyện này có thật không Miss? Mà sao nghe buồn quá...

    Trả lờiXóa
  3. Đời người là thế, có gì là mãi mãi không?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mãi mãi là bao lâu?
      Đời người chỉ là tạm bợ, đã là tạm bợ thì sao có cái gọi là mãi mãi. Phải k tiền bối?

      Xóa