Được tạo bởi Blogger.

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Một cuốn phim Chậm...




Cô bê trên tay bát mì, ngồi một góc nhà trọ, quay mặt về phía kệ giày dép, bắt đầu bữa trưa của mình...
Mọi khi cô vẫn luôn vậy, nhìn giày dép trong khi thưởng thức bữa ăn, người khác nhìn vào sẽ thấy rất thê thảm, kì cục. Nhưng cô thích vậy, nó cho cô cảm giác an toàn và bình yên nhất, cô thư thả ăn uống, ngắm nhìn những đôi dép mang cô đi mọi nơi, ngẫm nghĩ được nhiều điều và đôi khi sáng suốt đưa ra những chọn lựa...



Nhưng hôm nay thì không, cô nuốt không được dù chỉ nấu nửa gói, cô thấy mắt mình nhòe đi, mọi thứ trước mắt mờ nhạt, nơi cô cảm thấy thư thả nhất, đã không thể an ủi hay vỗ về cô nữa...
Công việc của cô, nó khiến cô mỗi ngày thêm mệt nhọc, cô thậm chí không muốn soi gương, cô ghét thấy mình tàn tạ, bệ rạc như bây giờ... Nó sẽ làm cô thêm có khoảng cách với anh...
Hôm nay cô lại không gọi được cho anh, những lúc thế này, cô chỉ cần nghe giọng anh, nhưng chưa bao giờ thực sự được... Cô lặng lẽ để tô mỳ vào bồn rửa, rửa tay, bước lên gác, nhìn ra khung cửa sổ, phía bên dưới là bọn trẻ con đang chơi bóng, la hét ầm ĩ... Và cô nhớ nhà.



Hôm nay là ngày cuối cùng của năm, cô mắc kẹt lại nơi này, một mình... Bạn chung phòng của cô về nhà từ lâu rồi, cô thấy rõ là mình đang cô độc trong chính ngôi nhà này, cô cảm giác mình như bóng ma, lập lờ đi lại, lập lờ lên xuống cầu thang...
Cô để mặt mộc và bước ra đường, gió cuối mùa lướt qua đôi chân trần, cô không có thói quen mặc quần dài, cô thấy ngột ngạt. Ngay cả khi đi làm, cô trung thành với váy trong khi đồng nghiệp chẳng bao giờ biết váy là gì, trừ lúc dự tiệc. Khoác bừa một cái áo len, cô bước như người điên dưới lòng đường vắng tanh, thỉnh thoảng vài chiếc xe chạy ngang qua, nhìn cô lạ lẫm... Lạnh thật ! Nhưng cô yêu cái cảm giác này.


+ +
Bóng một chiếc xe vừa lướt ngang qua mặt cô, người con trai trên xe quay lại nhìn cô mỉm cười, bất giác cô cũng mỉm cười... Cười một cái thì tổn hại gì đâu, lâu rồi cô cũng đâu có được cười...
Cô lang thang quay về căn nhà trọ vắng tanh, cũng tối rồi, cô không muốn bị đóng băng, chết cóng ngoài đường, cô đang buồn, đang muốn khóc thật nhiều, nhưng không có nghĩa là cô muốn chết!
Anh chàng cười với cô vừa nãy bỗng chạy lại sát bên, chầm chậm rà xe theo cô
- Nhìn em như con mèo ướt - Anh ta nở một nụ cười tỏa nắng
Cô nhìn lại mình, rồi quay sang bên, soi vào cái cửa kiếng của 1 tiệm hoa, đúng là vậy thật. Con mèo ướt thảm thương nhất trần đời. Cô gật đầu rồi lại bước đi.
Anh ta vẫn cứ theo đuôi cô, kiên nhẫn theo từng nhịp chậm chạp của cô.



- Anh đi theo em được không, Mèo con? - Lại một nụ cười tỏa nắng.
- Em đang tới tháng, không giúp gì anh được rồi ...- Cô giật nảy người, nghe mình thốt ra. Trời ạ, cô phát ngôn ngông cuồng như thế từ bao giờ ấy nhỉ??? Cô chợt nhớ ra là mình đọc một bài báo nào đó, nếu ra đường mà gặp bọn lưu manh thì cứ mạnh dạn nói vậy, bọn nó sẽ thấy mất hứng và bỏ qua. Phải vậy không nhỉ. Cô giấu nhanh một cái trợn mắt cho mình.
Anh ta cười hì hì, chẳng nói gì, cứ lẽo đẽo theo cô về tận nhà. Cô mở cửa, bước vào nhà, kéo cánh cổng lạnh ngắt đóng sầm.
- Cho anh một ly trà nóng được không Mèo con, anh đang lạnh !
Cô ngó lơ, cho anh ta 1 ly trà nóng, rồi ngày mai cô lên báo trang nhất vì là nạn nhân trong một vụ giết người dã man hả? Cô chưa chán sống tới mức, mời người ta tới giết mình!



Cô nằm dài ra giữa nhà, bỗng dưng yếu đuối lạ, bỗng dưng mọi thứ tràn về như mưa bão, ồ ạt bóp ngạt tim cô... Anh ấy bây giờ, đâu còn là anh của ngày xưa. Anh không còn thức đêm trò chuyện với cô, thôi hỏi han cô mỗi ngày, và thôi không còn nghe những cuộc gọi của cô nữa...
Ai đã từng hứa là yêu cô mãi mãi? Ai đã từng hứa sẽ nắm tay cô đi hết đoạn đường đời?  Là ai chứ?
- Này Mèo con, em đừng có ác thế, anh tốn công đưa em về nhà mà, cho anh ly trà nóng đi ! -  Tiếng anh ta  run run trong gió, bên ngoài lạnh thế cơ mà.
Cô kéo mạnh cửa, nhìn anh ta đứng ngoài trời đang lắc rắc vài hạt mưa. Làm người tốt một lần rồi chết, cũng được ấy nhỉ.
Không đợi cô nói lời nào, anh ta bước vào nhà, tự nhiên mở tủ lạnh tìm túi trà. Lục lọi một hồi anh ta chạy lại kệ bếp, mở hết tất cả các hũ, lọ...
- Không có !



Anh ta thất vọng chạy lại ngồi cạnh bên cô, đang lặng im trên chiếc nệm mỏng. Nhìn cô chằm chằm
- Này Mèo con, hôm nay giao thừa mà tủ lạnh trống trơn, kệ bếp trống trơn.
- Ừ ! Cô lại đang lang thang quay về quá khứ
- Em ăn tối chưa Mèo con?
- Chưa. Cô trả lời cho cái nhìn đầy thắc mắc của anh.
- Ngay cả nước uống cũng không còn, Mèo con ! Em sống kiểu g...
Anh bỗng im bặt khi thấy cô lặng lẽ rơi nước mắt... Anh đưa tay lau cho cô, cô thu mình lại, ngồi ôm lấy hai đầu gối. Anh đứng bật dậy, lấy cái áo mưa đôi cô treo trên móc, chạy ra ngoài màn mưa đang dần nặng hạt. Cô không biết mình ngồi đó bao lâu, nhưng ta anh quay lại, mang theo rất nhiều đồ ăn, anh nhét đầy tủ lạnh, cô nghe tiếng anh bật bếp nấu nướng gì đó, cô nằm nghiên xuống gối, hít hà đâu đó mùi thơm lừng của thịt kho.
- Mèo con, cho anh mượn điện thoại
Cô chỉ lên bàn máy tính. Anh cầm lên, thấy tắt ngấm
- Cục sạc đâu mèo con?
Cô lắc đầu - Nhỏ bạn mang nhầm theo về quê rồi- Cô nghe tiếng mình vọng về đâu đó.
Cô nghe tiếng anh ta thở dài, anh lại đến bếp, mang hai ly trà nóng, cho cô và cho anh. Anh dọn đồ ăn ra, kéo được cô ngồi dậy.
Bữa tối diễn ra trong im lặng.



+
Sáng sớm, cô ăn mặc chỉnh tề, gọi anh ta dậy. Đêm qua anh ở lại, nhưng ở nhà dưới, cô ngon giấc trên căn gác ấm áp của mình.
Anh còn muốn ngủ thêm, nhưng cô phải lên công ty, cô không muốn trễ giờ làm.
Cuối cùng anh cũng chịu ngồi dậy, nhìn cô mỉm cười, nụ cười còn ngái ngủ như trẻ con, cô cũng tự nhiên mỉm cười, cảm giác thân thuộc như từ lâu lắm... Anh đứng dậy, lấy bàn chải của cô mà không thèm hỏi tiếng nào,bước vào nhà tắm.
Cô đưa anh ra cửa, anh liền đánh chụt 1 cái lên má cô, phóng xe thật nhanh, để lại cái vẫy chào tạm biệt.
Trưa. Bước xuống phòng ăn, tìm trong túi xách cái phiếu cơm, cô chạm vào một tờ giấy gấp làm 2.
...
Và cô mỉm cười. Nghĩ đến nụ cười tỏa nắng chiều nay cô sẽ nhìn thấy !




Mèo con.
Cảm ơn em đã cho anh vào nhà hôm qua.
 Thật sự anh đã rất cô đơn khi lang thang ngoài đường đợi mùa tết này trôi qua. Gia đình anh định cư  bên Úc cả, chỉ có mình anh ở lại. Những năm trước anh có người bên cạnh, nhưng cô ấy đã sang ngang ngay khi anh vừa chuẩn bị nói lời cầu hôn.
Anh cũng từng đau, từng khóc như không phải một người đàn ông, anh đã quên, đã vượt qua, nhưng đôi khi anh vẫn thấy mình cô đơn.
Chiều hôm qua, nhìn cái dáng mong manh của em trên phố, anh không biết là mình tò mò, hay là gì khác mà đi theo em về nhà nữa...
Nghĩ lại anh thấy mình...liều quá ! hihi
Nếu em vẫn chưa có ai để nắm tay bước qua mùa lạnh này thì... chiều nay, anh lại qua nấu ăn cho em nhé ! 
Anh rất muốn được một lần nữa chơi trò tìm số, cùng em ngồi ngắm sao sau cơn mưa tưởng chừng không thể tạnh ấy.
Anh muốn được nghe sự tích về những ngôi sao mà em kể.
Và cả câu chuyện tình đã qua của em nữa. Anh muốn cảm nhận nó.
Hẹn gặp em chiều nay nhé. Anh sẽ đứng đợi trước cửa nhà.





16 nhận xét:

  1. Kết thúc mở này bình yên thiệt nè .
    Cảm giác cuộc sống dễ thở hơn nhiều .
    Cám ơn Miss nhé .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Khi nào online thì cho ta biết liền nha Miss .

      Xóa
    2. Ta đang online nè Nàng, hỳ hỳ :-d

      Xóa
    3. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
    4. Miss cũng có nghe đó, nhưng không biết nó đang ở đâu, để Miss tìm thử xem. hỳ hỳ
      Tội hắn ngê x-)

      Xóa
    5. Nhà Miss không có, Miss nhớ là đọc nó bên nhà ThuyDu, Miss cũng có qua tìm thử ùi mà chưa thấy... Nàng Q ấy cũng biết tỏng anh chàng đang có ý định gì òi, đang đưa tối hậu thư bên nhà ku ấy đó DN.
      Xem ra chuyện này chỉ có hắn mới giải quyết được òi

      Xóa
    6. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
  2. Cứu bồ ta với!!! Ta lục tung rồi mà chả thấy đâu???

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Muốn tìm gì hả Ku Chương? :-?

      Xóa
    2. Nàng ấy sẽ quay lại ngay khi C thực hiện xong điều thứ 3 mà . đừng cuốn lên nhé ! cố lên.... :))

      Xóa
    3. Nàng tìm giúp ta với và xóa nó dùm đi!!! Chuyện này rồi ta giải thích sau

      Xóa
    4. HA HA HA.. ta nhớ là có đó, để ta xem giúp gì được :d cho C không nhé :)

      Xóa
    5. Ta ko có ngu gì mà cmt bên nhà TD đâu, vì nàng Q rất hay lên blog TD mà đọc. 2 nàng tìm giúp ta với. Chỉ có 1 trong 2 nàng thui ahm

      Xóa
  3. Ngủ ngon Miss nhé .

    Trả lờiXóa
  4. Mới thấy có 1 entry mới mà đâu rồi Miss .

    Trả lờiXóa