Được tạo bởi Blogger.

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

nhạt nhòa



Mệt mỏi vì tháng năm xuôi ngược, cứ lang thang rồi cũng quay lại nơi bắt đầu....
Mệt mỏi vì phải đợi chờ một ai đó dù biết rằng họ sẽ chẳng bao giờ trở về, cứ trông mong rồi cũng đến lúc tuyệt vọng hoàn toàn thay thế cho hy vọng...
Mệt mỏi vì cứ phải yêu rồi chia xa, cứ phải đón nhận rồi sau đó cũng từ bỏ, cứ hạnh phúc được một lúc rồi chìm vào đau thương rất dài và dai dằng...
Mệt mỏi vì cứ phải luôn cố gắng để sau cùng cái nhận được là sự thất bại ê chề, cứ một lần đứng dậy là bỏ lại muôn vàng những thứ khác lại phía sau...
Mệt mỏi... hoàn toàn mệt mỏi...

 

 Ngày Anh đến, nhạt nhòa mưa nắng, cả mây trời cũng một màu xám xịt, ngày Anh đi chẳng có gì khác, cái thêm là sự vụn vỡ trong tim một người con gái...
Ngày Anh đến mang theo đầy niềm tin và tiếng cười... Ngày Anh đi nụ cười khuất sau những hoài nghi và những giọt nước mắt thay cho lời chia tay mãi mãi...

 

Giá như ngày xưa Anh đừng trao đi yêu thương thì hôm nay đâu thể nào vụn vỡ, giá như Anh đừng....
Bây giờ ngồi đây chắp vá lại từng mảnh kí ức lại là Em, cố bôi xóa từng ngày khi xưa cũng là Em...

 

Sẽ trôi về đâu những giọt nước mắt của hôm nay? Sẽ trôi về đâu những tủi hờn của từng đêm dài đầy mộng mị?
Sẽ trôi về đâu những vụn vặt từng một thời là niềm hạnh phúc? 

 

Bàn tay nào sẽ đưa Em đi qua ngày giông bão, bày tay nào ấp ủ đôi vai gầy Em lạnh ? Bàn tay nào sẵn sàng nắm lấy bàn tay Em vượt lên muôn vàn thử thách còn phía trước?
Bàn tay nào trao yêu thương chân thành và hạnh phúc mãi mãi cho Em ?

 

Cần một vòng tay thật chặt 
Cần một đôi vai vững vàng
Cần một hơi ấm ấp ủ cho ngày mai đến...

 

Không có nhận xét nào: