Được tạo bởi Blogger.

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Màu Đỏ : Nhân Tình




-...Thì chúng ta đừng làm vợ chồng, chúng ta chỉ quan hệ thôi.
Đó là câu mà Gã nói với cô khi Gã tỏ tình cô thất bại
Đó là năm Gã 24 tuổi.

* * *

Cô thuộc tuýp người hay cười hiền, thường im lặng nhưng khi cần thiết thì sẽ chết ngộp trong mới lý luận của cô.
Cô yêu một người đàn ông tài giỏi, xuất chúng khá nhiều năm và luôn cảm thấy mình là người may mắn nhất, hạnh phúc nhất...Cô chưa bao giờ nghĩ có bất kỳ khoảng cách nào có thể chia rẽ anh và cô.
Kể cả khi anh và cô cách nhau nửa vòng trái đất, cô vẫn dành cho anh những tình cảm rất riêng, và đầy ấp những dự định khi anh trở về...

Cô gặp Huy cách đây một năm, trong một buổi uống trà yoga, đó là một buổi thảo luận về lợi ích của trà, cách pha, cách uống và cách giúp con người tìm về một nơi bình lặng, thư giãn tâm hồn mình. Tranh luận với nhau về sự hòa hợp của trà và yoga, về thuyết âm dương, về ngũ hành, về phong thủy và mục đích là đưa con người lại gần nhau hơn, bằng những chuyến đi từ thiện, bằng cách giúp người nghèo khổ thanh toán tiền viện phí...hay phát cơm chay trong ngày lễ phóng sanh...
Huy là một cậu con trai rất bản lĩnh, cậu vừa tốt nghiệp Đại học Luật thành phố, làm việc trong một văn phòng Luật và vừa là chủ một dãy những cửa hàng cung ứng rau sạch, bảo vệ môi trường.  Cậu còn là chủ của hệ thống cung cấp thực phẩm chay với công nghệ và máy móc được nhập từ Thái Lan.
Ấn tượng trong cô là Huy rất tự tin, hoạt bác và là một người không hề đơn giản.
Khác với người đàn ông mà cô dành hết cả cuộc đời mình để yêu anh.
Huy là người con trai quá trẻ với lối sống buông thả và vô trách nhiệm hơn cô nghĩ.
Nói chuyện với nhau vài lần, Huy ngỏ lời muốn tìm hiểu cô và mong cô sẽ làm vợ Huy trong vài tháng sắp tới.
Nhưng khi cô nói cô đã có người yêu và đang chờ đợi người đó quay về sau vài năm tu nghiệp. Huy lắc đầu, cười khinh khỉnh
- Trong cuộc đời, điều ngu dại nhất của phụ nữ là tin vào lời hứa hẹn của đàn ông.
Cô nhìn Huy , mỉm cười.
- Cậu cũng là đàn ông mà Huy.
- Anh không hứa hẹn gì với em cả. Anh thích em và muốn lấy em làm vợ. Có gì là không thật?
Cô mỉm cười, giữ sự im lặng cho riêng mình.
Anh cũng từng hứa khi anh trở về, cô sẽ là người mà anh mong đợi...
Cô nhìn bầu trời trong vắt, bước đi về phía mặt trời.
Đàn ông thường nói với cô những lời rất ngọt, nhưng lại làm cho cô thấy mình như vừa uống một tô thuốc đắng nghét.
-Này Cưng, em cứ ở đó mà chờ hắn đi, cơ hội của anh chỉ có một mà thôi, em không tin anh, em sẽ muôn lần, vạn lần hối hận đó !



*



Đàn ông thường hay thích tự chứng tỏ bản thân, thích khoe thành tích mình này nọ, nhưng khi được nói về điều đó họ thường chối bay biến.
Đàn ông sẽ cho bạn rất nhiều hứa hẹn, rất nhiều những điều tốt đẹp nhưng số đàn ông làm được điều đó chỉ là như lá mùa thu còn sót lại trên cành, trơ trụi.
Anh vẫn thường hay nói với cô :
- Người như anh thiếu gì con gái thích, chỉ là anh thích ai, điều đó mới quan trọng, và trong đám con gái theo anh, anh lại chọn em, em rất tuyệt vời, anh yêu em từ nét đẹp tâm hồn em, cho đến vẻ ngoài của em, em biết không? Em rất đẹp, anh thích đi đằng sau để ngắm em đấy, cô gái ạ.
Và cô vẫn tin là mình đủ duyên dáng để giữ tình yêu của anh là mãi mãi, cô chăm chút cho tình cảm của cả hai, tự mình vượt qua mọi thứ không khiến anh phải phiền lòng, anh rất biết ơn vì điều đó, anh bảo : Bên em, mọi thứ rất đỗi...bình yên...cô gái ạ.

Huy lại bảo : Thỉnh thoảng em cho anh quan tâm em chút xíu nhé. Quan tâm anh cũng là quan tâm bản thân mình, tìm em cũng là tìm bình yên cho mình, em cho phép anh nhé!
Cô nhìn Huy bên kia ly trà. Tự mình xâu xé lòng mình.
Tại sao đàn ông thích lừa gạt cô, tại sao đàn ông thích nói với cô những lời ngọt ngào. Cô làm sao để tin là trong biển người mênh mông kia, chắc chắn có một người đàn ông chân tình yêu cô, thật thà yêu cô???
- Huy này, tôi sinh ra có lẽ không phải để yêu ai, hay lấy ai...tình cảm của cậu hãy giữ lại, tôi không thể.
Huy mím chặt môi, nhì thẳng vào mắt cô
- Thì chúng ta đừng là vợ chồng, mình chỉ..quan hệ thôi!
Cô lặng im...Không gian như tắt lịm
- Huy à, tôi là một người trưởng thành, tôi sống và yêu như một người trưởng thành, tôi biết cậu còn trẻ, chỉ mới hai mươi bốn tuổi, cậu chạy theo lối sống của người trẻ hiện nay, thích những mối tình sớm nở tối tàn, chóng yêu, vội tan, cậu yêu theo kiểu mì ăn liền, thích thì đến, sau đó ra đi với một lời thật đơn giản là "không hợp"... Tôi xin lỗi cậu, tôi không thể.
Huy nhìn cô khinh khỉnh
- Là con người thì ai chẳng có nhu cầu, sao em cứ thích quan trọng hóa vấn đề, đó là chuyện bình thường như ăn cơm, sao em đặt nặng nó quá vậy.
- Ngủ với nhau ngay cả khi không có tình cảm sao?
- Ai nói không có, anh thích em, và anh muốn lấy em. Có gì sai, trước khi cưới mình phải tìm hiểu chuyện đó trứơc chứ, không lẽ đợi lấy về mới..thử. Em có biết hầu hết các cặp vợ chồng ly hôn là vì không đáp ứng được nhau không?
Cô thở dài...
- Huy ạ, tôi không phải là một người bình thường, hằng ngày tôi đứng trên bục giảng, giáo lý người ta rằng làm người, phải giữ nề nếp văn minh, luân thường đạo lý, ngoài vợ chồng thì tất cả quan hệ khác đều gọi là tà dâm, tôi căn dặn người ta không được làm những chuyện luân tán đạo đức, mà cậu bảo tôi lén lút làm chuyện đó như ăn cơm sao Huy?
- Trời ơi ...Không lẽ tụi mình ngủ với nhau em đi nói cho họ biết?
Cô nhắm tịt mắt, thấy lồng ngực mình như vỡ tung. Cô tin rằng Huy là người đàn ông tốt, Huy làm rất nhiều việc thiện, nghiên cứu đạo lý sâu sắc...tôi không nghĩ là tất cả những thứ đó chỉ là che dấu cái bản chất xấu xa của gã.
Cô từ tốn
- Hình phạt cao nhất của trần gian này không phải là tù tội, không phải là sự miệt thị của người đời mà đó chính là sự khiển trách của lương tâm Huy ạ. Nếu như tôi làm ra những điều đó, rồi đứng lên nói với người đời là đừng nên làm thế này hay thế khác, cậu nghĩ tôi còn tư cách để nói cho họ nghe không? Cậu nghĩ tôi không biết sự hổ thẹn là gì sao? Huy ạ, tôi xin lỗi cậu, tôi xin từ chối.
Cô bước đi , bỏ Huy lại với ly trà đang uống dở.

*
Cô nhìn hoàng hôn buông xuống mệt nhoài...thấy lòng mình như tro tàn...
Cô nghe đâu đó "Tin đàn ông là bán linh hồn cho quỷ dữ". Bỗng bật cười.
Trời bắt đầu lạnh dần và cô vẫn đứng đó, nhìn về nơi mà cô tin là anh đang ở đó, bên kia địa cầu.
Đã rất lâu rồi cô và anh đã không còn liên lạc nữa...
Cô nhớ một buổi chiều, ngồi đợi anh trước thềm nhà anh, người ta mang tới nhà anh bưu thiếp điện thoại, cô đóng cước dùm rồi cất phong thư vào giỏ, định lát nữa gặp anh sẽ đưa nhưng...quên bẵng.
Ngày anh lên máy bay, anh bảo đừng ra đón vì anh sẽ không nỡ đi...Cô ngoan ngõan nghe lời  và ngoan ngoãn về nhà cất luôn cái sim điện thoại anh từng mua cho cô.
 Có lẽ...cô đã nhầm
Danh sách cuộc gọi dài đăng đẳng, mỗi ngày không dưới 10 cuộc, không phải gọi cho cô mà là một số lạ. Trong khi số lượng cuộc gọi dành cho cô chỉ một cuộc hay hai.
Ngay hôm cô phát hiện ra sự thật cô đến nhà anh, vào phòng làm việc và rút một phong bao đã khui trước một tháng cô và anh yêu nhau, mở ra và..y chang như hóa đơn mới nhất, chỉ là trong khoảng thời gian đó thì không có sự xuất hiện của cô.
Cô lặng lẽ ra về, một tiếng cũng không chào anh. Anh vẫn thản nhiên quan tâm cô, chăm chút như cô là người anh yêu nhất trần đời...
Sau bao nhiêu thời gian cho nhau, sau bấy nhiêu đó sự thật thôi là cô hiểu, những cuộc họp, những bận rộn, những khoảng thời gian anh không dành cho cô, là anh đang dành cho người khác. Trước cả cô, ngay khi có cô và bây giờ...có lẽ cũng vậy.
Từ một người hạnh phúc nhất, từ vị trí đặc biệt nhất cô bỗng trở thành kẻ thứ ba đầy oan nghiệt. Nếu anh hứa hẹn yêu cô thì cô gái kia là ai? Nếu cô được chọn là cô dâu thì cô gái kia sẽ ở vị trí nào? Không phải là cô lo lắng cho cô ấy mà là lo lắng cho chính mình.
Cô là ai, bằng cách nào, bằng lòng tin nào mà lao vào vòng tay anh mà không hề biết rằng mình chỉ là một cái bóng mờ nhạt?
Bằng cách nào mà cô trút hết sức mình để yêu anh mà không hề hay biết rằng bao nhiêu năm qua anh giỏi ngụy biện cho sự bận rộn, vắng mặt của mình...
Đàn ông, có sức mạnh nhất là ở...cái lưỡi. Bây giờ thì cô tin.
Sim tình nhân, áo đôi, bàn chải giống nhau... mọi thứ chỉ là ảo . Thật nhất trong cuộc tình này, trong tình yêu này chỉ là sự choáng váng của cô.
Cô mệt mỏi nhìn bầu trời bắt đầu xám xịt, màn đêm đổ xuống như ngày cô biết được sự thật.
Cô im lặng đi về, và im lặng sống tiếp cuộc sống của mình.

Người yêu và nhân tình chỉ khác nhau ở suy nghĩ mà thôi.

Miss.






4 nhận xét:

  1. Biết thế nào để tin? Dường như một tình yêu bền vững, lâu dài là không thể tìm thấy trong cuộc đời quá nhiều dối trá này nàng ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nàng đừng vì những dòng nhất thời cũa ta mà ngừng hy vọng về hạnh phúc của mình đấy ! hi
      Ôm Nàng nhé !

      Xóa
  2. Thăm bạn!
    Đôi lúc cuộc sống lại có những thằng dỡ dang như thế :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hi... có lẽ là vậy
      Nhớ bạn lắm đấy! bỏ nhà đi hoang ít thôi cưng ạ

      Xóa