Được tạo bởi Blogger.

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2018

Ta Về Khóc Giữa Tinh Khôi






 Tuổi trẻ có bao nhiêu lâu mà đôi khi thấy mình quá vội vã?

Ngày ta thoát khỏi cái kén của gia đình, ta bay nhảy như mình là đứa tự do nhất đời, những ngày không lên giảng đường ta thưởng cho mình được ngủ nướng cho tới khi mặt trời muốn đi lặn. Ta lao vào hai chữ "Tự do" một cách vô tội vạ và vô kỉ luật
Ta bắt đầu đi khuya khoắt với bè bạn
Ta bắt đầu lao vào việc kiếm tiền để thỏa mãn rất nhiều những nhu cầu không cần thiết của bản thân. Ta thay đổi phong cách, ta thay đổi múi giờ sinh hoạt và ta bắt đầu quên hết thảy những nề nếp ở nhà má dặn.
Ta vội yêu một người
Ta vội lao vào cuộc đời mà không có bất kỳ một sự chuẩn bị phòng hờ nào
Khi người bạn thân nhất lừa cho một cú đau đớn, ta im lặng chịu đựng và loay hoay mãi không biết phải làm thế nào, chê bai trách móc, khiển trách, nghỉ chơi hay vẫn xem mọi thứ bình thường? Ta không làm gì cả. Rồi ta đánh mất luôn cả một tình bạn.
Khi ta bị người cùng phòng chỉ vào mặt chửi ta điên khùng, ta bất chấp hết mọi thứ đã được dạy dỗ nên ta phản kích lại và trong căn phòng trọ to lớn đó ta chỉ còn lại mình, trong suốt nhiều tháng ta không còn nhìn mặt người bạn ấy nữa và một lần nữa ta đánh mất luôn cả một người bạn đường.
Khi ta biết người ta yêu đã yêu người khác, ta ra đi và dứt khoát ra đi ngay cả khi người ấy van nài xin thứ tội. Ta quay lưng đi mà ngay cả một lời giải thích cũng không muốn nghe, ta đã không tự hỏi bản thân mình đã sai ở đâu, đã thiếu sót những gì, ta cứ găm sâu vào tìm thức của mình rằng mình bị người tình phản bội và cắm lên đầu người ấy các mác là tội đồ và không bao giờ được xóa bỏ.
Ta đứng dậy bước tiếp, ta cứ ung dung sống
Người cho ta những nỗi đau gì, ta trả lại đời những nỗi đau đó
Người cho những vết thương nào ta cũng mang trả hết nhân gian từng ấy vết thương ta nhận được.
Ta soi mình trong gương tự nhủ mình trưởng thành
Ta nhìn lại bản thân mình với sự thay đổi đã trở thành phương cách sống.
Ta tự cho mình những giá trị của riêng mình
Ta tự cho đời những xấu đẹp, gai gốc của đời
Ta mặc định cho con người
Ta gán nhãn mác cho người thương
Ta đóng dấu phân loại kiểu người
Ta so đo từng nụ cười, ánh mắt của nhân gian
Ta tính toán đến từng cảm xúc của chính mình
Ta nhận ra là ta sân si và ích kỷ hơn là ta nghĩ.
Đến cuối cùng, ta trở về nằm nhìn trần nhà và thấy mình đã không còn là mình nữa
Ta nhớ có một lần chị gái thốt lên " Đứa em ngây thơ dễ thương của tôi đâu mất rồi, đời ơi hãy trả lại cho tôi đứa em gái dại khờ của ngày xưa!"
Ta khóc thét lên như đứa trẻ khóc đòi mẹ
Không phải là kiểu lặng yên chảy nước mắt như bao lần
Không phải kiểu kéo trùm chăn và run vai như đã từng
Ta vỡ òa trong đau đớn và thèm một bữa cơm của mẹ
Thèm câu hát yên bình của chị
Thèm tiếng cười trẻ thơ của em trai, em gái
Thèm nghe một câu " À ơi" trong vòng mẹ của những ngày cũ
Ta cứ khóc và ta cứ lặng lẽ nhìn mình trong suốt những năm tháng ấy
Ta nhìn thấy mình đã bay lạc đàn
Ta nhìn thấy đời đã đánh lên mình những vết bầm tím ngắt.
Ta ơi, về đi và tìm lại tinh khôi của ngày đầu
Ta cười
Ta khóc
Ta yêu
Ta nhớ...
Và ta thèm một buổi sáng đầy sương đạp xe đến trường, bắt gặp nụ cười của một em gái nhỏ ngược chiều.
Sáng nay, ta ngồi bên ly cà phê sữa giữa quán nhỏ ven đường, đâu đó nhạc Trịnh vang lên " Ru mãi ngàn năm từng phím môi mềm..." . Ta tìm thấy một Mình yên bình giữa Sài Thành náo nhiệt.



  1. Miss.

13 nhận xét:

  1. Sau tất cả có thể trở về là chính mình. Đó là điều đáng quý nhất nàng ui.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không có gì quan trọng bằng việc được sống vs chính mình hết.
      Trang nhà Nàng làm sao thế? Lâu rồi không vào được gì cả.

      Xóa
    2. Đổi trang rùi. He he...theloverosegarden

      Xóa
    3. http://theloverosegarden.blogspot.com
      Hi hi

      Xóa
  2. Ơ không phải là truyện ngắn mà là tản văn này. Lạ ghê ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Viết thường xuyên mà do Nàng bỏ bê ta nhiều đó.
      Ta sắp có truyện mới rồi đây! Hihi

      Xóa
    2. Không hề bỏ bê nhaaa. Lần nào Miss viết entry mới cũng vào đọc hết á. Chỉ là không biết nói gì thôi :))

      Xóa
    3. Vậy xem ra ta phải suy nghĩ thêm về việc viết chủ đề gì mới khiến Nắng "Động đậy" he. Hihi

      Xóa
  3. Ta về thôi về với chính lòng ta
    Cõi bình yên trong lòng ấm đến lạ.....
    ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lắm huynh này mới ghé nhà chơi, Hihi
      Blog gần đây yên ắng quá, mong cả nhà thường xuyên thăm hỏi nhau hơn :D

      Xóa
  4. Sắc màu trang nhã,rất đẹp.
    Chỉ ngại gia chủ"Thất Thường"thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hân hạnh được tiền bối ghé thăm. Hihi
      Gia chủ mà không thất thường thì không viết lách gì được hết ạ, thôi thì cứ để cô gái ấy được làm chính mình :D

      Xóa