Được tạo bởi Blogger.

Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

Mình Đã Yêu Nhau Chưa?





Anh đón tôi vào một buổi sáng trời mưa lất phất, không đủ để làm ướt vạt áo nhưng quá đủ cho lãng mạn nếu chịu khó đi bộ một vòng :)

Anh nhìn tôi từ đầu tới chân, cười toe.

Tôi im lặng kéo cái mũ áo khoác ra khỏi đầu, đón cái nón bảo hiểm anh vừa lấy ra từ balo. Im lặng ngồi đằng sau cho đến khi anh chạy xe ra đường cao tốc.

Anh ốm hơn trước, đôi mắt vẫn sâu vì mất ngủ nhiều ngày và anh...vẫn ngọt ngào như đã từng.

Tôi không phải là kiểu người thích mè nheo, làm nũng nhưng đi với anh tự nhiên anh biến tôi trở thành đứa yếu đuối một cách ngoạn mục.
Cũng như cái việc anh đòi mua cho tôi một chai nước trong khi tôi không muốn, thì anh vẫn cứ mua, vẫn cứ mở nắp và đưa tận miệng , hay cái việc anh chở tôi ra sân bóng, mua cho tôi ly cam tươi và ngồi ...thưởng thức xem tôi ốm hay mập sau chừng ấy thời gian gặp lại.

Chúng tôi không có cảm giác xa lạ, anh vẫn cứ kể cho tôi nghe đủ thứ những điều đã đi qua đời anh, tôi vẫn tiếp nhận nó trong bán tin bán nghi vì chưa bao giờ tôi thật sự dám đặt niềm tin gì vào gã đàn ông này.
Tôi không biết anh là nhân vật tầm cỡ nào, cũng không màn chuyện anh đã từng bên cạnh ai, chỉ là trong khoảng thời gian ngày đó, có những góc trống nào, anh đều dành hết để gọi cho tôi, để kể cho tôi nghe về anh, về gia đình hay những thứ linh tinh xung quanh cuộc đời mình.
Ngày đó anh mua cho tôi cái sim với tài khoản 1 tỷ, rồi anh dặn dò tôi lúc nào cũng xài để anh còn liên lạc, nhưng đến cuối cùng, cái sim ấy chẳng bao giờ rung chuông lần nữa, tôi khai tử nó vào một ngày chán chường nào đó, đến một câu "Anh khoẻ không?" sau này tôi cũng không buồn hỏi.

Cuộc đời là như vậy đó, và anh thì ra đi như vậy đó!
 Anh bảo tôi

- Em là con người khó đào tạo!

Tôi thiết nghĩ, tôi đâu phải loài động vật để người ta huấn luyện làm xiếc hay làm trò, cũng không phải loại chó săn của cảnh sát.
Chúng tôi trả tự do cho nhau ngay khi chúng tôi nhận ra đã đòi hỏi nhau quá nhiều và hy vọng ở nhau quá nhiều.

Thi thoảng nghĩ lại vẫn thấy nhoi nhói ở đâu đó trong lòng nhưng rồi tôi vẫn giữ cho mình chút cuối cùng kiêu hãnh còn sót lại, tôi vẫn bặt tăm như cái cách mà anh muốn!
Thi thoảng nghĩ lại, rất nhiều khi nước mắt chực trào xuống nhưng rồi tôi lặng lẽ đi qua chừng ấy ngày tháng, tôi nén lại nỗi nhớ của mình đến khi tôi phát hiện ra trong cuốn sổ nhỏ đã viết đầy lên tên họ anh mà không hề nhận thấy.

Anh đã từng là người duy nhất chở tôi đi khắp SG bằng chiếc xe máy cộc cạch của tôi
Anh cũng là người duy nhất quỳ dưới chân tôi, tháo giày và xoa bóp chân tôi sau một buổi trời đi bộ trong trung tâm.
Anh cũng là người duy nhất chở tôi đi mua quần áo, lượn đi lượn lại trong shop để chọn cho tôi cái áo mà anh thích, tự tay cắt mác và trao lại cho tôi.
Và là người nắm chặt tay tôi khi qua đường....

Nghe đơn giản lắm, nhưng chưa có ai làm điều đó cho tôi cho đến khi anh xuất hiện.

Mỗi lần gặp sau cách xa lần gặp trước hàng năm trời, có khi là hai năm. Tôi không định nghĩa được anh là ai trong cuộc đời mình và tôi chưa bao giờ có ý định sẽ đặt tên cho mối quan hệ kiểu mây trời lãng đãng của một ngày nắng. Không nỡ buông nhau ra nhưng không cũng không có cảm xúc nào đủ lớn để giữ nhau lại.

Anh kể chuyện cho tôi nghe về anh
Và tôi thích từ chối kể về bản thân mình quá nhiều.
Chúng tôi đã yêu nhau chưa?

Anh vẫn sống và tôi cũng đang sống ở một nơi khác anh. Chúng tôi không hẹn ngày gặp lại, chúng tôi không hứa sẽ cùng nhau làm bất cứ điều gì hay chỉ đơn giản là cùng tạo hạnh phúc cho nhau. Chúng tôi đã không làm gì cả.
Anh sống như anh muốn
Và tôi lựa chọn cách sống cho riêng mình.
Chúng tôi yêu mỗi thứ thuộc về đối phương nhưng chúng tôi chưa từng yêu đối phương.

Ngày đó hay bây giờ, tình yêu đã không thuộc về chúng ta phải không anh?

Miss.


9 nhận xét:

  1. Mình đã là gì của nhau đây
    Em như sương khói anh như mây.....
    ....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Còn lại đây con số không vô vọng
      Chẳng gì buồn..chẳng tiếc nuối vu vơ
      Đời buôn tênh..chỉ còn lại câu thơ
      Và mộng hảo bâng quơ làm dấu tích
      -EM NHỈ

      Xóa
  2. Yêu mà không nói, duyên mà không phận nàng ui.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nói nhiều mà không có hiệu quả. Hihi
      Nhà nàng lại sao đấy?

      Xóa
  3. "Chúng tôi yêu mỗi thứ thuộc về đối phương nhưng chúng tôi chưa từng yêu đối phương."

    Câu này hay nha!
    Giật mình nhìn lại 'Ta có yêu đối phương không nhỉ, hay ta chỉ yêu những thứ đối phương có?"
    Than ôi, Tình Yêu là gì?
    Có một điều thật kỳ diệu mang tên TÌNH YÊU...
    Cách Ta cư xử với Tình Yêu chính là cách Ta cư xử với chính mình...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sống gần nửa đời người rồi Miss vẫn chưa biết mùi vị của tình yêu là gì. Hihi
      Nghe Ngta nói Đắng lắm! Mà có lẽ đắng thật, tiền bối nhỉ ?

      Xóa
    2. Tình Yêu có đủ thứ mùi vị, kỳ diệu ở chỗ đó, hi hi hi...

      Xóa
    3. Dạ. Cứ tin là như vậy hihi

      Xóa