Được tạo bởi Blogger.

Thứ Tư, 23 tháng 2, 2022

Tình Ca Cho Ai


 



Linh ngồi ở góc quán nhỏ, gọi bình trà và 1 tiramisu vị trà xanh, rõ ràng là cô không ăn được loại bánh này nhưng đêm nay cô muốn tiêu tiền vào việc gì đó mà không liên quan đến đàn ông.

Guitar bắt đầu lên nhạc và cô nhắm mắt để hồn mình trôi mải miết vào cái khoảng trời nào đó mà cô đã bất hạnh bỏ lỡ...khoảng thời gian nào là đẹp nhất, khoảng trời nào cho cô bình yên an hạ cả một mùa, mùa tuổi trẻ?

"Sang ngang

Không lễ vu quy

Ngày vui

Em đâu có gì 

Sao anh

Không nghĩ cho em

Ai trả cho em

Một nửa đời lỗi... hẹn....."


Một cô ca sĩ nghiệp dư nào đó đang ngân lên da diết...

Linh chợt mở mắt 

Quán đã thưa dần và cô ngước nhìn đồng hồ. Cô giật mình

Hơn 10 khuya. 

Chuyến bay đêm qua đã trút hết chút sức lực cuối cùng của cô. Cô mặc áo khoác vào toan đứng dậy.

- Em về nước khi nào vậy?

Cô nhìn Phong, anh vừa nhoẻn miệng cười vừa xếp đàn vào túi. Cô ngồi xuống trở lại

- Đêm qua ạ

- Sao dạo này không thấy em update ảnh gì cả, em nghỉ chơi rồi hả?

Cô mỉm cười, cô đã từng là khách rất quen ở cái quán này, cũng có đôi lần trò chuyện với Phong nhưng cô không nghĩ rằng anh quan tâm đến tranh ảnh của cô.

- Em bán hết máy rồi! Vì đói khát, nghèo khổ.

Phong bật cười

- Em mà cũng có lúc đáng yêu vậy sao?

- Có. Mà em vừa lên diễn đàn của quán, thấy ông chủ đang tìm người yêu cho anh đó!

- Em làm quen bạn em cho anh đi.

Linh đứng dậy, với lấy túi xách, mỉm cười

- Bạn em toàn thuộc kiểu yêu nghiêm túc. Thôi em về.

- Ừ, bye em.


-o0o-


"Nếu trên đời này không còn bất cứ ai để tin tưởng thì anh vẫn là người mà cô có thể tin tưởng được"

Cô nhớ sự hài hước tinh khôi của anh, cô nhớ cái cách anh lạc quan đối diện với cuộc sống. Cô và anh chẳng mấy khi nói chuyện, ngoài số điện thoại ra cả hai không có quan hệ gì trên các trang mạng xã hội hết, cô tha hồ sống theo cách của mình, anh lặng lẽ sống theo cách của anh, chỉ là mỗi lúc cô cần giúp đỡ thì anh sẽ xuất hiện. Dĩ nhiên là cũng có đôi lúc anh không tới được :)

Cô nhìn một cặp đôi bên kia công viên đang "tình thương mến thương" với nhau, chợt thấy vô vị. Ở cái tuổi của cô thì người ta đã đạp đổ hết các khái niệm về tình yêu, về gắn kết dài lâu hay đơn giản là mấy từ ngọt ngào, hẹn ước. Không hẳn là không tin vào tình yêu, không hẳn vì một vài mối tình không mấy đẹp đẽ mà hận đàn ông, chỉ là cô chưa gặp và cô cảm thấy kiểu tình yêu mà cô mong muốn nó cao xa vời vợi. Nhìn các cặp đôi trẻ tuổi thi nhau bày tỏ tình cảm trên phố cô cứ thấy thật giả thế nào ấy, cô tự hỏi họ sẽ duy trì được bao lâu hay họ yêu điểm nào của đối phương... Cô thở dài, thấy mình nực cười vì hao tâm phí sức nghĩ đến những chuyện mà có dùng cả đời cũng không thể lý giải.

Những ngày tháng một mình nơi đất khách giúp cô nhận ra nhiều điều, giúp cô nhận ra mình chẳng là ai trong bao la vũ trụ này cả và mình sinh ra không có vai trò quan trọng trong cuộc đời ai cả. Bằng chứng rõ nhất là chỉ sau một tuần cô mất tích chẳng còn ai tìm kiếm hay thăm hỏi nữa, bây giờ về nước rồi cô cũng không còn nhớ ra ai hay nên báo cho ai là mình đã trở lại. Cô cứ lang thang hết ngõ này ngách nọ quanh thành phố, rồi lượn đi biển, rồi cà phê một mình. Cô không buồn, cũng chả có gì để chạnh lòng. Anh đã truyền đạt cho cô rất tốt :

" Mỹ cảnh mộng đẹp không dài lâu

Xem thấu vô thường là buông tay"

Xưa nay anh chưa từng nắm giữ điều gì cả.

Cô mỉm cười đứng dậy khỏi ghế đá, như thế là quá đủ cho một buổi sáng đẹp trời rồi..


*

- Lần này em có về luôn chưa?

- Em không biết nữa... Ở đây có gì vui mà về.

Anh cười, nụ cười hiền lành. 

Người đàn ông ngồi phía bên kia bàn cà phê nhỏ là người mà cô tin nhất trên cuộc đời. Cô tin anh không phải vì nhân cách, vì anh uy tín hay vì anh chưa từng phản bội lòng tin nơi cô. Cô tin anh vì cách anh lựa chọn cuộc sống.

- Đây là thẻ tài khoản của em, trong này còn tất cả số tiền em nhờ anh bán nhà năm ngoái, đương nhiên là trừ những lần em nhờ anh thanh toán dùm một số khoản cho ngân hàng và các tổ chức từ thiện.

Cô gật đầu, không quan tâm mấy.

- Anh giữ lại dùm em đi, khi nào em cần chi gì bên này em lại gọi anh.

- Em không cần dùng gì bên đó sao?

Cô lắc đầu

- Lúc nãy em có ghé cái quán ngày trước anh dẫn em đi ăn đó, cô chủ quán nói anh cũng vừa dẫn bạn gái rời khỏi.

Anh cười

- Ừ. Anh dẫn bạn đi uống canh hầm bổ.

Cô im lặng.

- Năm nay em có về Thái không?

- Không biết nữa, mọi thứ đã lạ lắm rồi!

Cô chào tạm biệt ra về. 

Lần này cô về nước có rất nhiều thứ đã thay đổi, đó là điều tốt. Nhưng ngay cả anh cũng cho cô một cảm giác không thể chia sẻ, anh qua thời gian cũng đã lạ mất rồi.

Lần đầu cô gặp anh là ở Thái Lan, khi đó cô tham gia một lớp nghiên cứu lịch sử và anh là một trong những người đứng lớp. Nhìn anh nhỏ bé, nói tiếng địa phương lưu loát nên cô không nghĩ anh là người Việt. Rồi anh thăm hỏi, xin liên lạc, vậy là mỗi năm có thời gian đi nghiên cứu anh sẽ đi cùng để phiên dịch miễn phí cho cô.Thái Lan bây giờ xa hắm, mà cũng chẳng biết cô còn có cơ hội để đi không nữa.

-o0o-


-  Sao nay em về sớm vậy?

Cô mỉm cười nhìn Phong.

- Vì mở màng anh hát " Chiều nghe biển khóc" hay quá.

Phong cười ngượng ngùng

- Sao kì vậy? Hay phải ở lại nghe thêm chứ ta !

- Anh hát đầu rồi đâu có hát cuối như mọi hôm nữa.

Anh nhìn cô, im lặng rồi gật đầu.

Cô mỉm cười ra về. Ngân nga lại bài Phong hát khi nãy. " Thả thính nhiêu đó đủ rồi cô gái"

Trời về đêm se se chút lạnh, se se chút không khí khiến người ta nhớ nhiều về những chuyện đã qua. Cái thành phố này chỉ mới rời xa 1 năm, như cái chớp mắt thôi vậy mà cô đơn đến lạ thường. Là nó vốn dĩ như vậy hay vì những mối quan hệ xung quanh bị gãy đổ, nói cho cùng thì có lẽ là do cô tự cô lập mình với thiên hạ.

Cô biết năm ngoái vì sao mình nhất định phải ra đi nhưng không hiểu sao cô lại trở về, cô còn cần gì ở nơi này chứ, cô muốn tìm gì ở nơi mà cô dành cả thanh xuân để dằn vặt đau khổ. Để xem anh hạnh phúc hay để anh biết cô vẫn còn tồn tại, hay đơn giản chỉ là để nghe lại những bản tình ca cũ kỹ.


Miss.


Ps. Entry còn dang dở...

6 nhận xét:

  1. Tình ca cho Linh đó mà, lãng mạn quá, đáng yêu quá!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi người ấy lại hát tặng riêng bài * Cõi buồn * mới tê tái chứ anh.
      Cảm ơn anh nhiều.

      Xóa
  2. DVD chúc mừng ngày 08/3, hi hi hi!

    https://img4.thuthuatphanmem.vn/uploads/2020/03/07/hinh-anh-dong-mung-tam-thang-ba-chuc-mot-nua-the-gioi-hanh-p_FN27W_010204886.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, Miss cảm ơn tiền bối rất nhiều, chúc tiền bối nhiều sức khỏe ạ. Ngày nào cũng khỏe, hihi.

      Xóa